phần lớn chúng đều thành đồ ăn của Nhục hoa và Cầu Gai Béo, chỉ có 1 đường ở giữa là đánh sâu vào
bức tường kim loại của Bách Hoa Thành, hai mặt Nam Bắc đều có động vật biến dị.
Bất quá cửa phía Bắc dễ đối phó hơn so với cửa phía Nam, chúng nó đôi khi hoàn toàn là cùng một
chủng loại, có đôi khi là hai đến ba chủng loại, chỉ cần xem qua số lượng động vật biến dị ở cửa
Bắc thì cũng có thể đoán được tình huống của Tiểu Chu thành.
Nếu động vật biến dị nhiều thì chứng minh Tiểu Chu thành không đi săn giết những quái thú đó, để
chúng nó chạy tới cửa Bắc của Bách Hoa thành làm càn, nếu động vật biến dị ít, thì chứng minh Tiểu
Chu thành giết được nhiều quái vật,.
Bởi vì Nhục Hoa và Cầu Gai Béo ăn quá nhiều, nên hai bên sườn núi của Bách Hoa thành, cây cối đều
mọc giống như rừng rậm nguyên thủy, cây cối vừa thô to lại rậm rạp, liếc qua cũng có thể thấy những
cây mây dây đằng cành hoa mấp máy bò đầy trêи mặt đất, có loại có gai, có loại không có gai, có
loại xanh biếc, có loại thì hồng nhạt thịt thịt.
Hai tòa núi này giờ trừ những nơi An Nhiên định ra là khu vực an toàn ra thì những địa bàn còn lại
đều nghiêm cấm mọi người đi vào, tình huống bên trong quá phức tạp, Nhục hoa cùng Cầu Gai Béo sinh
trưởng đan tréo vào nhau, vì vậy ngay cả chính An Nhiên đi vào cũng không phân rõ được đông tây nam
bắc, càng đừng nói tới người khác.
Dần dần, muốn đi từ phía Nam tới phía Bắc, con đường thông thường nhất an toàn nhất trực tiếp
nhất chính là quá cảnh qua Bách Hoa thành, nếu không người qua đường phải đi đường vòng
mất khoảng mấy ngày mới có thể vòng qua "tấm chắn" a.
"Gần đây có mấy người ký quái tới Bách Hoa thành."
Lưu Toa Toa ghé vào lan can bắt đầu bát quái với Triệu Như và An Nhiên. Trà dư tửu hậu, An Nhiên
mời Triệu Như ngồi ở mảnh sân đá trêи mặt hồ, uống trà phơi nắng, mấy đứa nhỏ thì cầm cần câu cá
chơi bên hồ, Oa Oa cũng cầm một chiếc cần câu bằng nhựa, chạy theo sau mấy ca ca tỷ tỷ .
Nghe Lưu Toa Toa nói xong, Triệu Như cũng gật đầu, nàng cầm chén trà trong tay, bình luận:
"Trêи đời này có quá nhiều quái nhân, Bách Hoa thành bất tri bất giác liền phát triển thành như
này, sẽ dẫn đến một ít người kỳ quái, này cũng không hiếm lạ."
Hai người các nàng nói đại khái về mấy người đàn ông đã nhiều ngày vào ở Bách Hoa thành.
Đám động vật biến dị ở hai bên cửa Nam và Bắc vẫn không đỉnh chỉ công kϊƈɦ, dẫn tới người từ Tiểu
Chu thành tới mua vật tư ít đi rất nhiều, hôm trước từ đám động vật biến dị kia có một chiếc xe vọt
qua, có hai người xuống xe săn quái lấy tinh hạch, còn một người thì hàn huyên với người thủ vệ,
sau đó họ lái xe tiến vào Bác Hoa thành.
Bọn họ nói mục đích của họ chỉ là tới nhờ tiếp viện ngắn ngủi sau đó sẽ chuẩn bị đi về phía Nam.
Tiểu Chu thành cũng có một ít dũng sĩ không sợ đám động vật biến dị giống như thủy triều ngoài kia,
họ thường chạy đến Bách Hoa thành mua vật tư nhưng mua xong sẽ nhanh chóng chạy trở về, chưa từng
có người nào muốn đi qua Bách Hoa thành đi tới phía Nam.
Hiện tại khó có thể nhìn thấy những người như vậy, vì vậy khi mà mấy quái nhân muốn mượn đường Bách
Hoa Thành đi về phía Nam, Bàn Tử lập tức đồng ý.
Nhưng mà chỉ qua hai ngày, mấy quái nhân này lại chạy trở về, đại khái cảm thấy khó tìm được vật tư
ở phía Nam đi, mà Bách Hoa thành lại là một nơi tiếp viện vật tư rất tốt, cho nên bọn họ trở về
Bách Hoa thành tạm thời nghỉ ngơi ở đây vài ngày, thuận tiện bổ sung thêm vật tư.
Bàn Tử an bài mấy người này trong một căn phòng đá, chính là nơi lúc trước giam giữ
đám người Tiểu Chu thành, bên trong có giường đá, trải lên đó những chiếc chăn sạch sẽ mềm mại, mỗi
ngày chỉ thu 100 viên tinh hạch bình thường làm phí, vì vậy mấy quái nhân kia liền ở đấy.