Chiến Luyện cứ tưởng rằng vợ hắn sẽ ở trong siêu thị, xem hai người phụ nữ kia bị khinh nhục là ở bên trong, bọn thuộc hạ của tên kia tìm hoan mua vui cũng ở bên trong siêu thị.
Kết quả hắn đi vào tìm kiếm, nơi này đâu có tung tích của vợ và con gái hắn nhưng xe hắn lại ở chỗ này, vậy vợ hắn đâu?
Lại nhìn vật tư trong siêu thị, hầu như đồ cũ đã bị ăn hết rồi, còn có một ít đồ mới, từ trêи xe của Vân Đào và An Nhiên chuyển xuống, vì sao lại khẳng định như vậy, bởi vì Chiến Luyện phát hiện ra bên trong số vật tư đó có hành lý của vợ hắn.
Một cái va ly màu vàng rất xinh đẹp, hơn 11 tháng trước, nàng đi Đại Tây Bắc gặp hắn, chính là mang theo cái va ly này, hiện giờ đã bị bọn thuộc hạ mở ra, bên trong có nội y và qυầи ɭót của vợ hắn, cùng với quần áo của trẻ sơ sinh bị bới lung tung rối loạn.
Bên cạnh va ly, có một gã đàn ông không mặc áo, trêи đầu đội chiếc qυầи ɭót màu hồng của vợ hắn, cái quần này hắn cũng nhận ra vì năm ấy tết Trung thu hắn trở về, nằm trêи giường, thời điểm ôm vợ hắn ngủ, không kiên nhẫn nhìn chiếc quần bảo thủ nào đó của vợ hắn, hắn phải chọn rất lâu mới mua cái này a.
Nhìn dáng vẻ này là trước khi Chiến Luyện vào, người đàn ông này đội qυầи ɭót của An Nhiên lên đang ngoạn nhạc cùng mấy người đàn ông còn lại.
Nhìn vậy, Chiến Luyện không nổi giận thì không phải đàn ông, hắn giống như một sát thần, đứng ở cửa siêu thị, sau lưng là ánh trăng bạc, dưới ánh trăng một lưỡi dao sắc bén bay tới, xoay tròn một vòng trêи đỉnh đầu Chiến Luyện, trực tiếp đâm thẳng vào người đàn ông đang đội qυầи ɭót của vợ hắn, đâm xuyên tim.
Vì thế, người đàn ông kia vẫn mở to hai mắt nhìn, cho đến chết còn không phản ứng lại có chuyện gì đang xảy ra.
Toàn bộ trong này kêu lên, ngay cả tên cầm đầu cùng với mấy người đàn ông còn lại, cũng bị dọa quỳ xuống, bọn họ nguyên tưởng rằng mạt thế tới, tụ tập một đám người như này là có thể hoành hành ở mạt thế, lại không nghĩ đến, núi cao còn núi cao hơn, bá đạo còn có người bá đạo hơn, hôm nay cũng coi như là đi đêm nhiều có ngày gặp ma.
Nhìn mấy người phía trước đang dập đầu xin tha, Chiến Luyện quay đầu nhìn chiếc xe đang dừng trước siêu thị, đó là xe của hắn, trêи nóc bò đầy một mảnh hoa hồng phấn tuyết sơn xinh đẹp, xe này không phải bị cạy ra, mà dùng chìa khóa mở ra, những tiểu tôm tép không chuyên như này muốn dùng phương pháp hòa bình để cạy mở chiếc xe của hắn cơ bản là không có khả năng.
Chỉ có thể dùng thủ đoạn bạo lực, hủy đi xe của hắn mới mở được. Cho nên những người này hẳn là lấy được chìa khóa xe của hắn, dùng chìa khóa mở cửa xe, lại lấy hành lý của vợ và cô nương nhà hắn.
Lửa giận dần dần thiêu đốt trong lòng Chiến Luyện, càng ngày càng lớn, hắn đeo lại cặp kính râm một lần nữa, mượn điều này để che đậy đôi mắt tối tăm lóe lên ánh kim phẫn nộ, đá một phát làm người đàn ông đang quỳ gối dưới chân hắn bay đầu, lúc này mới đi đến trước mặt kẻ cầm đầu xăm hình thanh long kia, ngồi xổm xuống.
Tên kia đã sợ tới mức co rúm vào trong một góc, thấy Chiến Luyện lại gần run rẩy vừa quỳ vừa lạy, đột nhiên, tên này giãy giụa như hấp hối, thân mình căng chặt, vọt qua Chiến Luyện, trong tay còn cầm một con dao nhọn.
Chiến Luyện xoay nhẹ người, nghiêng người qua, làm hắn dán sát vào Chiến Luyện, dao trong tay cũng lướt ngang qua, hai người cứ như vậy ngươi tới ta đi hai chiêu.
Chỉ hai chiêu mà thôi, mỗi quyền mỗi cái gạt chân của Chiến Luyện đều là sát chiêu, nắm tay còn có gai ngược, không dưới hai lần đâm vào người tên kia thành chọc thành tổ ong, hắn quỳ xuống trêи mặt đất, máu chảy đầm đìa, sắc mặt tái nhợt, không còn sức lực để phản kháng.