sáng lập một thông đạo chuyên dùng cho việc vận chuyển vật tư ở trong rừng, thuận tiện cho các xe
tiếp tế dùng tốc độ nhanh nhất có thể vận chuyển vật tư ra chiến trường.
Nhóm chuyên gia địa chất mang theo một số dị năng giả lực lượng và dị năng giả hệ thổ đã được nghỉ
ngơi bắt đầu đào hồ nước nhân tạo, nhân số khoảng hơn 100 người. Mà trước khi màn đêm buông xuống
những chuyên gia tín hiệu học đã mang bọn nhỏ thực tập tới nơi này của An Nhiên.
Bàn Tử cũng đi theo, một thân thịt mỡ đầy mồ hôi xuất hiện trước mặt An Nhiên, nàng đang đi từ
trong lều ra, kinh ngạc nhìn hắn, hỏi:
"Làm sao người cũng tới đây, ngươi mặc kệ Bách Hoa thành hay sao?" "Vừa nhận được một tin tức."
Trêи mặt Bàn Tử rất nghiêm túc, hắn nhìn trái lại nhìn phải chung quanh, An Nhiên hiểu ý, vung
tay đi vào trong lều, rồi gọi hắn vào trong nói chuyện.
Trong lều có hai người, một là Hồ Trinh một là Tiểu Bạc Hà, rất oi bức, nhưng hiện giờ tâm tình An
Nhiên không tốt, không muốn lắp điều hòa cho nên những người đi theo cũng không lắp, vì thế cứ chịu
nóng bức, từ tỉnh
táo đến bị cảm nắng, rồi từ cảm nắng tới tỉnh táo, lăn lộn qua lại, cuối cùng cũng thấy quen với
thời tiết oi bức như vậy.
Bàn Tử tiến vào lều của An Nhiên, xoa xoa mồ hôi đầy mặt, nhanh chóng nói với An Nhiên:
"Ta mới thu được tin tức, người của căn cứ Võ Xuyên, đã giục sinh được viên tinh hạch nguyên thủy
kia rồi."
"Nga. " An Nhiên sửng sốt một chút, há mồm, nhíu mày nói:
"Bọn họ thật sự đã tìm được người có thể giục sinh ra thực vật từ tinh hạch a."
"Nghe nói không phải." Bàn Tử lắc đầu.
"Căn cứ Kim Môn đã tìm hiểu và đưa tới tin tức, người của căn cứ Võ Xuyên tựa hồ
nghiên cứu ra tia laser nào đó, dùng tia laser giục sinh ra thực vật biến dị."
"Laser a. "
An Nhiên cảm thấy đau đầu, nàng ngồi trêи chiếc ghế gấp trong lều, nghĩ một chút lại hỏi:
"Căn cứ Kim Môn kia, hiện giờ kế hoạch tấn công về phía nam của bọn họ đang tiến hành như thế nào."
"Không nhanh như chúng ta, căn cứ bọn họ muốn tạm dừng một chút, bọn họ muốn ổn định vững chắc một
chút."
"Nguyên nhân nào thúc đẩy bọn họ ra quyết định như vậy?"
"Bọn họ sợ căn cứ Võ Xuyên không khống chế được cây thực vật biến dị kia, mà hai căn cứ lại ở quá
gần, cho nên tính toán ổn định xây dựng căn cứ mình vững chắc hơn một chút, phòng ngừa cây
thực vật kia sinh trưởng nhanh chóng, phát sinh ra sự tình không thể khống chế được."
"Sự tình phát triển tới trình trạng này rồi sao. "
Bỗng nhiên An Nhiên cảm thấy có chút buồn cười, viên tinh hạch nguyên thủy kia kỳ thật không phải
tinh hạch của Nhục hoa, mà là một viên tinh hạch của thực vật biến dị cấp thấp, loại tinh hạch này
ở trong rừng nàng có rất nhiều, đây đều là tinh hạch của thực vật biến dị bị động vật biến dị gặm
hết hoa cầu.
Nàng tùy tiện lấy một viên ra, khiến cho căn cứ Võ Xuyên dọn về nhà, căn bản không nghĩ tới căn cứ
Võ Xuyên có thể giục sinh ra được thực vật gì.
Hiện giờ nó được giục sinh ra, An Nhiên thấy rất khϊế͙p͙ sợ, nhưng không tính toán nhúng tay vào,
nàng cảm thấy trọng tâm hiện giờ chính là đặt vào
việc tìm kiếm Oa Oa, những thứ hỗn loạn của phía bắc này không khiến cho nàng hứng thú.
Nói đến cùng, gì mà thành chủ Bách Hoa thành hay người khống chế được thực vật? Đều không thể bằng
thân phận là một người mẹ, từ hai năm trước đã vậy, hơn hai năm sau hay bao nhiêu lâu sau vẫn như
vậy mà thôi.