dựng phòng ở, còn có một ít gỗ được vận chuyển từ trong rừng phía xa xa, để chế tạo những cánh cửa
của căn phòng.
Bên trong phi thường rộng lớn, nhưng mà không có đèn điện, mảnh đất vùng duyên hải này
cũng không thể kéo được dây điện vì gió vì cát cho nên chỉ có thể dùng dạ minh châu để chiếu sáng.
Trần Lam đi vào trong phòng, hứng thú nhìn nhìn, không biết phòng của người khác như thế nào
nhưng viên dạ minh châu trong phòng nàng kia, thoạt nhìn rất thần kỳ, nhất định giá cả
không rẻ chút nào đi.
Sau đó nàng lại nhìn những gia cụ trong phòng, đều là bàn ghế bình thường, giường được làm bằng đá
san hô, bàn ghế cũng đều được làm bằng đá.
Chốc lát sau, có người gõ cửa, thông tri nàng, buổi tối sẽ có buổi tiệc hoan nghênh, doanh địa sẽ
tổ chức một buổi tiệc đón gió tẩy trần cho các thủ lĩnh của tất tả đoàn đội tới dự.
Là thủ lĩnh đại biểu cho căn cứ Kim Môn, Trần Lam cần phải tham gia. Nàng gật đầu, đóng cửa lại,
nghỉ ngơi trong chốc lát mới đi về hướng nơi tụ hội trong doanh địa, xa xa nàng đã nghe thấy những
thanh âm múa hát vui sướиɠ, làm Trần Lam nghỉ chân nghe trong chốc lát.
Sau đó chuyển qua một góc hành lang dài, liền thấy ở một khoảng đất trống, bày vài
chiếc bàn, một vài người thủ lĩnh đã tới rồi, họ đang ngồi trêи ghế mồm to uống rượu ăn thịt.
Ở chính giữa, có vài người phụ nữ đang múa cột, đám thủ lĩnh kia đều là một vài đầu lĩnh không
tòng quân tại căn cứ Thời Đại, nhìn đám người quyến rũ ở phía trêи, bọn họ cũng bắt đầu có
hành vi phóng đãng, không câu nệ, thậm chí có người còn đi lên, bắt lấy ống thép, run rẩy cơ bắp
múa theo những vũ nữ kia.
Trần Lam nhìn đám người đó, hành vi của bọn họ có chút cay mắt, nàng phóng nhãn nhìn toàn bộ sân,
trừ những vũ nữ kia ra, thì rất hiếm có thủ lĩnh là phái nữ.
Hiện trường, duy nhất có hai người chính là nàng và Chiến An Tâm.
Chiến An Tâm đang ngồi ở thủ tọa, chán đến chết cầm máy chơi game trong tay, Trần Lam
đi tới, đầu nàng cũng chưa thèm nâng lên, cho tới khi Trần Lam tới gần mới nói:
"Chơi game không? Đồ chơi từ trước mạt thế, cũng khá vui."
Trần Lam duỗi cổ, nhìn máy chơi game trong tay Chiến An Tâm, là trò chơi xếp hình, mấy khối ô vuông
rơi xuống, xếp chồng lên nhau không có khe hở thì sẽ biến mất, khá nhàm chán.
"Không nhàm chán, rất vui nha, ta cũng chỉ khi chơi những trò này mới có thể cảm thấy đầu óc có
chút thanh tịnh."
Chiến An Tâm cúi đầu, trả lời câu nói trong đầu Trần Lam, mặc dù nàng một câu cũng chưa hỏi, nhưng
cũng không ngăn được Chiến An Tâm giao lưu với nàng, nàng nghe Chiến An Tâm nói thêm:
"Trong đầu ngươi nghĩ cái gì ta đều biết, đương nhiên, sự câu thông của chúng ta không có chướng
ngại gì, chuyện ngươi và A Văn, ta ra chủ ý cho ngươi này, A Văn chính là loại người ngoài lạnh
trong nóng, ngươi có biết không? Đừng thấy bộ dạng tri thư đạt lý của hắn mà nhầm, chờ ngươi đẩy
ngã hắn, ngươi sẽ biết hắn không chút văn nha đâu, thế nào? Đêm nay, muốn ngủ với hắn
hay không a?"
Chiến An Tâm đây chính là xui khiến Trần Lam đêm nay có hành động, đầu nàng vừa nhấc lên thì thấy
một đám người đi từ bên ngoài vào, Hứa A Văn cùng A Võ đang đi tới, thân mình nàng ngả xuống, sống
lưng nàng dựa vào một bên tay vịn, chân lại gác lên tay vịn bên kia, nói với Trần Lam:
"Ta không phải hù dọa ngươi đâu, ngươi có biết đám vũ nữ này là ai đưa tới không? Mục đích của họ
chính là muốn đưa cho A Văn và A Võ đó, ngươi không xuống tay nhanh thì ta đều thấy sốt ruột thay
ngươi đó."