đứng õng ẹo tạo dáng, hắn liền đi ra ngoài, bàn bạc giá cả với người kia, rồi đi theo nàng vào nhà
bạt, kết quả hai người vừa cởi quần áo xong, đang chuẩn bị đề thương phát hỏa thì một đội quản
thành vọt vào, bắt hắn và người phụ nữ kia.
Ở đại sảnh hành chính của Tiểu Chu thành, hắn giải thích mãi cố gắng làm sáng tỏ còn dọn ra
một vị lãnh đạo của Tiểu Chu thành mới làm những người quản thành thả hắn ra, nhưng thả
người cũng chưa phải kết thúc, bọn họ còn phạt hắn - khách làng chơi một khoản tinh hạch lớn.
Lúc này bọn người A Miểu mới thấy rõ, ngoài nhà bạt còn đứng một đội quản thành, có thể nghĩ họ
đang đè nặng người này để lấy tinh hạch.
Vì thế đám người chính khách nghiêng đầu nhìn về phía A Miểu, A Miểu thở dài, nói với mọi người:
"Đi lấy tinh hạch trả cho họ, đừng vì chút tinh hạch này mà chậm trễ việc ở Tiểu Chu thành."
Này cũng xem như đặt nền móng xong, đoàn người bọn họ đã tới Bách Hoa thành để hòa giải với An
Nhiên, hiện tại thế lực để tấn công về phía nam đã được phân chia tốt, ngoại giao cũng đã đi vào
kết thúc, đừng bởi vì luyến tiếc chút tinh hạch mà chậm trễ thời gian trở về.
Trước đó một chút A Miểu đã quyết định thời gian trở về, vì thế mọi người nhanh chóng nâng thùng
đựng tinh hạch ra, giao tiền phạt cho đám người quản thành.
"A Miểu, thời tiết càng ngày càng nóng, nghe nói hôm nay ở Tiểu Chu thành đã có người
bị chết, chúng ta bao giờ thì khởi hành?"
Vị lãnh đạo bị bắt kia có chút sốt ruột lo lắng, hôm nay hắn vứt mặt mũi lớn như vậy, nơi quỷ quái
này, hắn một ngày để không thể ở nổi nữa.
Nhưng mà mỗi một ngày trôi qua, thời tiết càng ngày càng nóng, nhân loại rời đi điều hòa quả thực
không thể sống được, mọi người muốn mau chóng khởi hành miễn cho việc xe lại bị hỏng hóc trêи
đường, bọn họ sẽ bị nóng đến chết ở trêи đường về căn cứ Kim Môn.
"Trong chốc lát chúng ta đi tìm lãnh đạo của Tiểu Chu thành."
A Miểu nhìn sắc trời bên ngoài, đêm qua bọn họ đã thảo luận chi tiết cuối cùng với lãnh đạo của
Tiểu Chu thành, cho nên buổi tối nay bọn họ sẽ tới cáo biệt.
Rất nhiều vấn đề còn phải chuẩn bị, nhóm lãnh đạo của Tiểu Chu thành không thể thả
bọn họ đi nhanh như vậy, còn phải cọ tới cọ lui vài ngày.
Cho nên A Miểu nghĩ có thể thừa dịp chờ thời gian xét duyệt này đi vào Bách Hoa thành, hắn còn muốn
gặp An Nhiên một lần nữa, lễ phép nói với An Nhiên là hắn phải đi, sau đó gặp mặt cô nương tên
Triệu Như kia một chút, xem qua chút tư liệu nghiên cứu về thọ mệnh của nhân loại liên quan tới cấp
bậc dị năng.
Sau đó, bọn họ còn phải thừa dịp mặt trời chưa mọc, chuẩn bị đầy đủ vật tư, ban ngày không thể đi
được chỉ có thể chờ buổi tối lại lên đường.
Kết quả do nhóm thủ lĩnh của Tiểu Chu thành trong khoảng thời gian cấm kỹ xướng này bận đến sứt đầu
mẻ trán, vừa nghe nhóm A Miểu phải đi, ra
vẻ cũng không thèm ra vẻ dứt khoát gật đầu chấp nhận, hơn nữa còn trực tiếp đẩy bọn họ ra cửa văn
phòng, thông báo bọn họ có thể tùy thời mà đi rồi, Tiểu Chu thành rất vội, không tiễn.
Đãi ngộ thế này .... làm A Miểu không nhịn được cúi đầu cười khổ một tiếng, nhưng mà
nhớ tới, người ở căn cứ Kim Môn có thể nói là dưới một người mà trêи vạn người Trần Triều Cung tiên
sinh, hiện giờ đang ở Bách Hoa thành làm ruộng, nổ bỏng ngô, làm đá bào cho bọn nhỏ, thì việc hắn
chịu chút lạnh nhạt như này thì có đáng gì, cảm giác lại bình thường trở lại. Nếu chỉ nói một hai
câu đã bị cho đi, đoàn người A Miểu chỉ có thể dùng thời gian một buổi tối sửa chữa trang bị lại xe
thiết giáp, sau đó thu thập vật tư chuẩn bị hành trình trở về vào buổi tối ngày mai.