tải nhanh chóng tiến lại gần, đó là xe chở 130 thi thể.
Lưu Toa Toa nhanh chóng cùng với đội ngũ chữa bệnh và chăm sóc bệnh nhân đứng hai bên chuẩn bị
nghênh đón họ.
Chiếc xe đầu tiên dừng lại, Chiến Luyện mở cửa xe ra, cả thân mình toàn máu vọt xuống từ ghế lái,
giữa đám người mặc áo blouse trắng đang ùa tới, hắn cao giọng giận dữ hét lên:
"Người phụ trách theo dõi đâu??? Đang ở đâu?"
An Nhiên đang xem bản đồ nhanh chóng chạy tới, ôm chặt lấy Chiến Luyện, nôn nóng hỏi:
"Ngươi làm sao vậy? Cả người đều là máu, ngươi có bị thương ở đâu không?"
Chiến Luyện tức giận đến phát run, bế An Nhiên lên, dịch nàng sang một bên, không cần ngăn cản hắn
đi lột da người khác.
Ánh mắt sắc bén cùng sự phẫn nộ tỏa định chiếc xe theo dõi tình hình chiến trường, hắn đi tới,
không nói một câu, giơ tay một cái xích bạc vung ra, nện vào cửa xe, làm các chuyên gia ở bên sợ
hãi đến mức ôm đầu co rúm lại.
"Lão tử mang người liều sống liều chết ở phía trước, các ngươi ở phía sau này ăn phân sao? Ăn phân
sao?"
Chiến Luyện trừng mắt, con gái hắn mất tích, vốn tâm tình đã không tốt rồi, đám chuyên gia kia với
mỹ danh theo dõi tình hình chiến trường, nhưng tin tức truyền tới tiền tuyến lúc nhanh lúc
chậm, nếu nhanh một chút thì dị năng giả hệ thủy cùng hệ hỏa có thể nhanh chóng rút lại, đám
người Chiến Luyện có thể vật lộn với đám động vật biến dị thong dong hơn một chút.
Muộn hơn, thương vong của dị năng giả hệ thủy và hệ hỏa sẽ lớn hơn, chờ tới khi Chiến Luyện mang
người xông tới, dị năng giả lực lượng, hệ hỏa, hệ thủy, hệ kim sẽ hỗn loạn, lẫn lộn, những dị năng
giả da giòn hệ thủy lăn lộn vài cái liền treo, Chiến Luyện vừa phải cứu người vừa phải diệt quái,
lượng công việc tăng gấp bội.
Cũng không trách được hắn phát hỏa đối với tổ chuyên gia theo dõi tình hình chiến trường!
"Nói cho các người biết! Đám người hỗn tướng cái ngươi nếu sau lại truyền tin tình báo chậm thì cả
đám ngươi cũng đừng sống nữa, lão tử có chết thì trước lúc đó cũng sẽ giết chết các ngươi!!!"
Mắng xong Chiến Luyện lại quăng một cái roi về phía cửa xe, thuận tay bắt lấy một người trong đó,
xách cổ áo của hắn lên quát:
"Nghe rõ chưa? Nói đi!!!" "Nghe được, nghe được!"
Tổ chuyên gia kia nhanh chóng chạy ra gật đầu, đối mặt với một sát thần đầy người là máu kia, không
gật đầu không được a!
An Nhiên đứng sau Chiến Luyện nhíu nhíu mày, nghe được Lưu Toa Toa đứng trong đám người thì thầm
nói nhỏ:
"Làm sao lại phát hỏa lớn như vậy chứ? Thật hung dữ a."
An Nhiên nghiêng đầu, đôi mắt lạnh buốt nhìn thoáng qua Lưu Toa Toa, nàng kia hoảng sợ, nhanh chóng
chạy tới xe tải vừa tới hỗ trợ nâng thi thể xuống.
Trừng mắt khiến Lưu Toa Toa chạy xong, An Nhiên mới nói với Trần Triều Cung đứng bên người:
"Người của tổ theo dõi cũng rất thiếu, hơn nữa máy bay không người lái cũng ít, ngươi đốc xúc một
chút để Bách Hoa thanh nhanh chóng điều máy bay không người lái tới, đường mạt thế rất khó đi, đừng
là khó những người vất vả mở đường nữa."
"Được, ta lập tức liên hệ với Bàn Tử."
Trần Triều Cung vội vàng chạy đi liên hệ với Bàn Tử.
Mà Chiến Luyện rống lên một hồi, hỏa khí thoáng giảm xuống một chút, thấy những người của tổ theo
dõi bị hắn rống sợ không nhẹ, lúc này mới đi tới bên người An Nhiên, kéo tay nàng, đi sang một bên,
mang theo chút tức giận chưa tiêu nhưng cũng tận lực khắc chế hỏi nhỏ:
"Mấy ngày này không ngủ ngon sao?" "Cũng tốt."
An Nhiên gật gật đầu, duỗi tay, ngón tay trắng nõn của nàng lau đi vết máu trêи mặt Chiến Luyện,
nàng cũng thấp giọng nói:
"Đừng lo lắng cho ta, ta không có việc gì."