Lưu Viện nghĩ nghĩ, yên lặng cúi đầu, cầm chặt tay nhỏ của Hằng Hằng, xoay người mang Hằng Hằng đi vào thang máy, An Nhiên nhìn cửa thang máy khép lại, nhẹ nhàng cười nhạo một chút trong nụ cười có một chút chua xót lương bạc.
Bất luận thị phi, bất luận ai tốt ai xấu, kỳ thật mọi người đều muốn hảo hảo sống sót mà thôi, hai ngày nay nàng nhìn Lưu Viện và Vân Đào thân cận như thế nào, kỳ thật bất quá cũng gặp dịp thì chơi, tìm một tấm bùa bảo vệ mà thôi.
Lúc trước vô luận thế nào cũng thấy hai người đang thực nỗ lực diễn kịch đem toàn bộ nỗ lực của mình để coi đối phương như người nhà, hiện tại cảm giác này quả nhiên không sai, tất cả đều là diễn kịch thôi.
Chờ Lưu Viện rời đi, con số ở thang máy càng ngày càng lên cao, An Nhiên tháo lỏng địu một chút, ôm Oa Oa ngồi ở bậc thang cho bυ", vẫn giỏng tai nghe từng đợt từng đợt tiếng kêu của tang thi ngoài cửa lớn, trong lòng phi thường an tĩnh.
20 phút sau, Oa Oa ăn no, hàm chứa ngực An Nhiên nhắm mắt ngủ, An Nhiên lấy chiếc núm иɦũ ɦσα cao su từ trong túi quần ra, kéo bầu иɦũ ɦσα mà Oa Oa đang ngậm, ấn núm иɦũ ɦσα cao su vào trong miệng Oa Oa, sau đó buộc chặt lại địu trêи người.
Lại đợi một chút, Vân Đào mở cửa lớn vọt vào, cả người đều là máu đen cùng với toái cốt, lập tức một số tang thi ngoài cổng cũng vọt vào, Vân Đào vừa giết vừa lui về, vào cửa, ấn nút đóng cửa lại, quay đầu thấy An Nhiên đang ôm Oa Oa đứng ở cách đó không xa, Vân Đào quát lên:
"Ngươi đang làm gì? Nhanh chạy đi a."
Mấy con tang thi đi theo Vân Đào vào tiểu khu, An Nhiên không chạy, ngược lại bước đến con tang thi đang ở gần nhất, trêи người nàng buộc chiếc địu, trong địu bọc Oa Oa, bước chân đi nhanh về phía trước đồng thời tay cũng vói ra sau, vén lên áo rút ra dao quân dụng trêи eo, giơ tay, trực tiếp kéo một đường từ trước cổ con tang thi,.
Dao quân dụng chém sắt như chém bùn, lướt qua cổ con tang thi, An Nhiên dùng một chút sức lực có thể tước toàn bộ đầu nó xuống, nàng không tạm nghỉ mà đi vài bước về hướng Vân Đào, một dao đâm vào đầu một con tang thi, rất nhẹ nhàng.
Sau đó, An Nhiên lại quan sát tình thế một chút, tang thi bên người Vân Đào nhiều nhất, cũng có rải rác vài con đi về hướng An Nhiên, cửa lớn đã đóng, nhưng cánh cửa bị vẫn kẹp vài con, mấy con tang thi bị kẹp "Hô Hô" gọi bậy.
Nhìn Vân Đào vung quyền đá chân, nghiễm nhiên đảm đương chủ lực, An Nhiên chỉ nhặt một ít cá nhỏ lọt lưới không quá nguy hiểm để giết thôi, nếu thật sự nguy hiểm thì chạy, bỏ mặc tang thi ở phía sau, cách xa chút lại quay đầu giết.
Hai người cũng không để nhiều tang thi tiến vào tiểu khu, đợi đến khi Vân Đào xử lý đại bộ phận tang thi đang vây khốn hắn thì bên này An Nhiên cũng đã giết được 3-4 con.
Hắn liếc mắt nhìn An Nhiên một cái, rồi trực tiếp vọt đến cửa lớn, động thủ giải quyết mấy con tang thi đang bị kẹp ở khe cửa, An Nhiên thấy thế thì ngồi xổm xuống, bắt đầu lục soát quần áo túi tiền trêи người đám tang thi.
Di động, thuốc lá, tiền giấy là nhiều nhất, ngẫu nhiên còn có thể tìm thấy mấy viên kẹo trêи người con tang thi nào đó, mấy thứ này đều không có ý nghĩa gì lớn.
Ý nghĩa nhất đó là tìm thấy trêи người con tang thi nào đó một con dao Thụy Sĩ, có khả năng là An Nhiên giết nhiều tang thi nên tâm lý có chút vặn vẹo, hiện tại nàng ngược lại không thích tiền giấy hay gì đó mà càng cao hứng có thể tìm được vũ khí trêи người tang thi.
Cho nên trong tay cầm một con dao Thụy Sĩ dính sền sệt máu đen gương mặt nàng tươi cười một chút, nàng mở con dao ra dùng nó bắt đầu đào kim cương trong óc tang thi.