lúc này tốc độ kết nối với con tang thi kia nhanh một chút, đối phương tựa hồ cũng biết An Nhiên
khó đối phó, một con tang thi chưa từng hoạt động ra ngoài phạm vi như nó, thế nhưng bắt đầu di
chuyển vào càng sâu trong rừng.
Phỏng chừng, nó muốn kéo dãn khoảng cách với An Nhiên, thuận lợi thoát ly phạm vi tỏa định với An
Nhiên.
"Chạy ư???"
Trong lòng An Nhiên căng thẳng, nàng ngồi quỳ trêи mặt đất, đôi mắt nhìn chằm chằm về phía Chiến
Luyện rời đi, suy nghĩ của nàng liền đuổi theo Chiến Luyện, bao trùm lên hắn, đồng thời cũng gắt
gao vây chặt con tang thi hệ mộc muốn chạy kia tại chỗ.
Người đàn ông của nàng đang đơn thương độc mã đi tìm nó, nó còn muốn chạy hay sao?
Nhưng mà, ngay lúc Chiến Luyện đi vào cánh rừng, tìm kiếm con tang thi hệ mộc kia, thì ở phía Nam
của khu rừng rậm, đột nhiên truyền ra một tiếng kêu to.
Sau đó một đội người chạy ra từ phía đó, đó là một tiểu đội nhỏ được phân nhiệm vụ chặt cây, tiểu
đội trưởng của đội kia múa may hô to với đại bản doanh bên này:
"Mọi người mau tới đây a, nhanh tới đây a, nơi này có một cánh cửa."
Ở nói xa, Lạc Phi Phàm vốn dĩ muốn đuổi theo Chiến Luyện nghe vậy nhanh chóng mang
theo người đi qua, Vân Đào vác một thùng tinh hạch đi tới, đặt trước mặt An Nhiên, hỏi:
"Di? Ta vừa mới nhìn thấy Chiến Luyện mà, giờ sao đột nhiên lại không thấy?"
"Hắn một mình đi tìm con tang thi hệ mộc rồi."
An Nhiên lắc lắc đầu, đôi tay vói vào cái thùng nhựa lớn mà Vân Đào vừa mang tới, trong thùng là
tinh hạch nắp được mở ra, thứ ánh sáng lấp lánh rất đẹp lóe lên dưới ánh mặt trời,
Nàng vừa hấp thu tinh hạch vừa hỏi Vân Đào:
"Bọn họ ở bên kia phát hiện ra một cái cửa gì?"
Vân Đào thoáng nhìn về hướng Lạc Phi Phàm rời đi.
"Nghe nói là một cái cửa sắt lớn, được xây dựng ở một huyệt động tự nhiên."
"Rất có thể là một kho tài nguyên chuẩn bị cho chiến đấu."
An Nhiên gật gật đầu, nơi này chính là phạm vi của tọa độ trêи bản đồ, hiện tại bọn họ đã chặt
hết cây cối trong phạm vi tọa độ, tìm được kho tài nguyên chuẩn bị chiến đấu là một điều
rất bình thường.
Người chung quanh vừa nghe nói có khả năng tìm được kho tài nguyên, trêи mặt mỗi người
đều là sự vui sướиɠ khó nén, nhưng An Nhiên không cao hứng như vậy, tinh lực hiện tại của nàng
không ở kho tài nguyên chuẩn bị cho chiến đấu mà là ở trêи người Chiến Luyện vừa rời đi kia,
Rất nhanh, nàng nghe thấy người cạnh đó cao hứng phấn chấn nói, cửa sắt kia được Lạc Phi Phàm mở
ra, bọn họ dọn ra được rất nhiều xăng từ bên trong, từng thùng từng thùng được phong kín, mặt trêи
còn dán giấy niêm phong, trêи giấy ghi {Tài nguyên trong thời gian chiến tranh}
Phảng phất trong nháy mắt lực chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn bởi những thùng
xăng dọn mãi không hết kia, con tang thi kia đến tột cùng như thế nào không có người nào quan tâm
nữa.
An Nhiên trơ mắt nhìn Chiến Luyện đã rời đi hơn một giờ, rốt cuộc nàng không thể ngồi yên nữa, nàng
muốn đứng dậy đi tìm Chiến Luyện, liền phát hiện con tang thi kia đang phát cuồng.
Phảng phất như toàn bị cây cối đều rung động, toàn bộ cánh rừng như rung chuyển, giống như gặp một
trận gió to, nhánh cây bắt đầu loạn vũ, thậm chí có một vài cây cối thô to, đột ngột mọc lên, nhưng
bộ rễ khổng lồ giống như xúc tua mang theo bùn đất chồi lên.
"Con tang thi kia đang phát cuồng, nhanh đi chặt cây đi! Đừng chạm vào xăng dầu!"
An Nhiên kêu to, xoay người bổ nhào lên người Oa Oa, ôm đứa nhỏ lên, cùng túm lấy Tiểu Bạc Hà đang
ngồi bên người Oa Oa, trêи đỉnh đầu nàng, một cây mây biến dị khổng lồ bao trùm lên, một đóa hoa
màu đỏ khổng lồ phát ra một tràng huýt gió tàn bạo hướng về phía khu rừng đang phát cuồng ở phía
trước.