phỏng chừng là do dị năng của Oa Oa không đủ, không thể ảnh hưởng đến nhiều người như vậy, hoặc dị
năng của Oa Oa chỉ có thể bảo trì trong nháy mắt?
Vậy về cái người tên Sam đang ngây ngốc ở kia là như thế nào?
Một lần Oa Oa chỉ có thể làm một người biến thành con rối hay sao? Những người còn lại đều chỉ có
thể làm ảnh hưởng ý chí trong thời gian ngắn ngủi hay sao?
Trong thời gian nâng súng lên lại hạ súng xuống, những cây dây mây dưới chân bọn họ nháy mắt sinh
trưởng vòng mấy vòng chui vào ống quấn đám người kia, chọc vào làn da của bọn họ, bắt đầu hấp thụ
huyết nhục.
Toàn bộ bị thu phục, An Nhiên ức chế nội tâm đang kϊƈɦ động, ôm lấy Oa Oa, chỉ vào Sam ở sau lưng,
hỏi Oa Oa:
"Oa Oa, Oa Oa, vì sao hắn lại bất động nha?"
Oa Oa ngây thơ nhìn Sam lắc đầu lại nghĩ nghĩ, hỏi:
"Hắn muốn làm gì?"
"Mẹ cũng không biết, con muốn hắn làm gì?" "Con muốn cưỡi ngựa lớn!"
Trước kia lúc Chiến Luyện còn ở nhà, thường xuyên làm ngựa lớn cho Oa Oa cưỡi, nhưng hiện tại Chiến
Luyện còn đang đi đào kho tài nguyên chuẩn bị chiến đấu thứ 2, chưa về Bách Hoa thành, cho nên đã
vài ngày Oa Oa không cưỡi ngựa lớn rồi.
Khi hai mẹ con đang nói chuyện, Sam ngây ngốc đứng ở phía sau liền cúi xuống mặt đất, dùng cả tay
lẫn chân bò tới trước người Oa Oa, ngoan ngoãn là ngựa lớn cho Oa Oa.
Oa Oa còn không tới hai tuổi, căn bản không ý thức được chuyện gì đang xảy ra, cũng không cảm thấy
năng lực của mình đáng sợ như thế nào, nàng cao hứng bò lên lưng Sam, cưỡi ngựa lớn, chạy qua chạy
lại ở trong sân.
An Nhiên nhìn Oa Oa, trêи mặt lộ ra ý cười ôn nhu, cảm thấy có chút may mắn, lại có chút ưu sầu,
phải làm gì bây giờ mới tốt? Dị năng của Oa Oa dường như cao cấp hơn nàng một chút.
Nàng có thể thao túng được thực vật mà Oa Oa tựa như thao túng được nhân tâm!
Hùng hài tử có thể thao túng nhân tâm nên dạy dỗ như thế nào đây?
An Nhiên mang nỗi sầu lo như vậy, thì tủ kính hiệu thuốc phía sau được mở ra, người phụ nữ trung
niên nơm nớp lo sợ đi ra, ngay từ đầu nàng chỉ tính thử mở ra một khe cửa, thấy bên ngoài chỉ có An
Nhiên Tiểu Bạc Hà cùng với Oa Oa đang cưỡi ngựa lớn, lúc này mới mở lớn cửa kính hỏi An Nhiên: "An
Nhiên, ngươi có khỏe không? Có muốn ta đi gọi Lưu Toa Toa tới hay không?"
Vừa dứt lời, người phụ nữ trung niên này thấy trêи không trung đám đàn ông đang bị bó thành bánh
trưng kia, một đám người đầu đều nghiêng về một bên, một chồi non tinh tế đang chọc vào cổ họ, chồi
non kia phảng phất như ống hút, hút máu trong cơ thể họ ra.
An Nhiên ngồi dưới đất, gật gật đầu nói với người phụ nữ trung niên kia: "Có khả năng ngươi không
biết đường, cứ đi về phía trước, đã có đường cho ngươi, Lưu Toa Toa và Trương Bác Huân ở cuối con
đường này, đem nàng lại đây."
Đợi đến khi người kia gật đầu, sắp rời đi, An Nhiên lại lên tiếng, gọi bà trở về.
"Hiệu thuốc này có phải còn rất nhiều thuốc bổ huyết, sinh huyết, lợi huyết hay thực phẩm chức năng
gì đó chứ??? Cho những người này ăn, táo đỏ hay đường đỏ gì đó, đều được, thịt biến dị cũng lây tới
trước khi công khai xử quyết bọn họ, để họ làm kho máu cũng không tồi đi."
Người phụ nữ trung niên chuẩn bị đi gọi Lưu Toa Toa kia quay đầu lại nhìn An Nhiên hơi sợ hãi gật
đầu, sau lưng nàng, cây cối đang kẽo kẹt kẽo kẹt đong đưa, phân cho nàng một lối đi, đi đến cuối
con đường này quả thực có thể tìm được Lưu Toa Toa.