được việc làm lúc mình xúc động sẽ gây hậu quả như thế này, thiên hạ này, đều la hét rằng An Nhiên
đáng chết, đáng chết, An Nhiên hại ngươi nhiều vô số kể.
Chẳng qua việc hắn làm là điều người khác không dám làm mà thôi, làm sao có thể dẫn tới hậu quả
nghiêm trọng như vậy, căn cứ hắn sẽ bị đình chỉ cung ứng Phấn hoa sao?
Cho nên có thể nói An Nhiên nguy hiểm ở chỗ này, ngay từ đầu mọi người đều hưởng thụ phép tắc
của tự nhiên khôn thì sống ʍôиɠ muội thì chết, vạch xuất phát của mọi người đều như
nhau là do nàng tạo ra một bông Phấn hoa đều chia cho bọn họ, cho nên cũng không đến mức để
các căn cứ khác sống tốt mà căn cứ mình rơi vào trạng thái khôn thì sống yếu đuối thì chết đi?
Những vị thủ lĩnh kia ai có thể đảm bảo được căn cứ của mình có thể đánh bại được virus tận thế, tụ
tập nâng lên chân thối của An Nhiên, nào có thể nói không cho Phấn hoa thì không cho đâu?
Có lẽ tính tình An Nhiên quá lớn, lời nói ra lại quá tàn nhẫn, không chờ tối đã có một đám thủ lĩnh
căn cứ kết đội cho thấy thái độ của mình, rất nhiều căn cứ tỏ rõ thái độ cùng lập trường của mình,
họ tuyệt đối tín nhiệm cùng tôn kính An Nhiên.
Tín nhiệm cái lông, tôn kính cái lông gì! Một đám người nội tâm không thuần khiết,
mặt ngoài thì giả dối làm An Nhiên thấy diễn xuất này của họ thì mất đi hoàn toàn tâm tư đi câu
thông, nàng không có tâm nguy hại thế nhân, nhưng thế nhân luôn trong tối ngoài sáng mắng nhiếc
nàng, ai có thể không cảm thấy ủy khuất a?
Thoáng chốc sau, Vân Đào thẩm vấn xong thích khách tới, từ trong miệng thích khách hắn cạy ra được
tên một đoàn đội rất nhỏ rất nhỏ gọi là Thiên Đoàn Ác Quỷ? Trụ sở ở cạnh căn cứ Võ Xuyên.
"Nghe tên này thật sự là. "
An Nhiên hừ một cái, nàng mở nắp của nồi hơi phát điện, nhét thêm vài cây củi vào, sau đó thấy
Chiến Luyện đứng dậy đi ra bên ngoài, nàng hô lên: "Ngươi đi đâu?"
"Đi diệt cái Thiên Đoàn Ác Quỷ kia a."
Chiến Luyện là người thuộc phái hành động, hắn chưa bao giờ nghe qua tên của Thiên đoàn gì gì đó,
bất quá thích khách kia căm phẫn An Nhiên như vậy, cũng có thể nghĩ được rằng cả cái đoàn đội kia
sẽ oán hận An Nhiên thế nào, mà càng sâu thêm, sau lưng cái thiên đoàn này dựa hơi vào thế lực lớn
nào, trong lòng họ còn mang bao nhiêu ý xấu gì với An Nhiên nữa. "Còn cần ngươi tự đi hay sao?"
An Nhiên, "Bang" một tiếng, đóng nồi hơi lại, nhìn người trong phòng, có Vân Đào, có Bàn Tử còn có
Lưu Toa Toa vẫn ở chưa rời đi, nàng nói với Chiến Luyện:
"Loại người mang ác niệm như vậy, ngươi dọn cũng không thể sạch được, nếu họ đã dùng loại ác ý như
vậy phỏng đoán ta, ta sao lại không tàn nhẫn độc ác một chút đây, hôm nay ta thiện lương như vậy,
có phải sẽ làm thất vọng thế nhân đánh giá ta hay sao?
"An Nhiên ngươi không phải thật sự muốn đình chỉ cung ứng Phấn hoa ra bên ngoài đó chứ?"
Lưu Toa Toa lo lắng dò hỏi, nàng vẫn luôn ở chỗ An Nhiên không đi chính là muốn biết thái độ của An
Nhiên đối với việc này, cùng với quyết định cuối cùng của An Nhiên.
Đột nhiên An Nhiên tươi cười đầy mặt.
"Không, thế nhân quá dối trá, ta cần phải bảo trì sự thiện lương của ta, thủ đoạn phải càng tàn
nhẫn độc ác một chút, không phải giá bán Phấn hoa là 100 vạn tinh hạch một đóa hay sao? Cái giá này
phải thay đổi một chút, ngày mai tăng lên 200 vạn một đóa, ta muốn bán cây giống với giá càng cao
hơn."
Số cây giống của những vị chủ quán mở sạp ngoài cửa Bắc Bách Hoa thành đều là do An Nhiên phân phó
bọn họ lén lút bán, thế nhân đã đối xử với nàng không tốt, nàng liền kiếm tinh hạch của bọn họ,
kiếm hết tinh hạch bọn họ a!!!