"An Nhiên, chồng của ngươi đang gõ cửa."
"Vợ à, vợ à, mở cửa, nhanh lên, cháy rồi, ngươi nhanh chóng ôm Chiến An Tâm đi ra."
An Nhiên không nhúc nhích, biểu tình có chút do dự, nàng đương nhiên biết tầng trêи
cháy rồi, nhưng hiện tại nàng chỉ có thể "nhìn" được hoàn cảnh của khu vực nhỏ ở cửa
phòng nàng, hình ảnh nhìn đến còn mơ mơ hồ hồ, thập phần không rõ ràng.
Cho nên nàng làm sao dám khẳng định, Chiến Luyện ngoài của này có phải Chiến Luyện thật hay không?
Nhìn dáng vẻ, Chiến Luyện cực độ nôn nóng, phảng phất như bởi vì cháy mà vội vàng muốn mang An
Nhiên rời đi, có rất nhiều người từ những tầng trêи của đại phú hào chạy xuống dưới, tin tức tầng
trêи bị cháy phảng phất như trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ khách sạn, rất nhiều người sống sót
nguyên bản đóng chặt cửa phòng không chịu ra, cũng mở cửa phòng vội vàng chạy xuống tầng.
An Nhiên đứng cạnh cửa, giương giọng nói:
"Lạc Phi Phàm đâu?"
"Hắn đang che chở cho những đứa nhỏ ở tầng 1, vợ mở cửa, đi mau!!! Còn có một loại tang thi rất lợi
hại bị tiến hóa ra."
Ngoài cửa, Chiến Luyện gấp tới độ chảy một tầng mồ hôi trêи trán, có không ít người
vọt lại từ cầu thang thoát hiểm, Chiến Luyện nghiêng đầu một cái, tựa hồ như xác minh lời hắn nói,
xoay người, cũng chạy về phía cầu thang máy theo những người kia.
Không bao lâu, An Nhiên "thấy" một con tang thi, không đúng, một con tang thi hệ mộc
hình người có làn da giống như vỏ cây trêи lưng còn cõng những nhánh cây đang giương nanh múa vuốt,
những nhánh cây kia giống như một con rắn đang sống uốn éo, nó lê bước chân kẽo kẹt kẽo kẹt đi bước
qua của phòng An Nhiên.
Lúc đi ngang qua cửa phòng An Nhiên, trong cái chớp mắt con tang thi hệ mộc kia dừng lại, đầu nó
kẽo kẹt kẽo kẹt chuyển lại, nó nhìn về phía cửa phòng An Nhiên.
"A!!!"
Đột nhiên An Nhiên lùi lại một bước, hai tay ôm đầu, ngồi xổm trêи mặt đất, nàng cảm thấy như một
cây châm đang chui vào trong đầu nàng.
Triệu Như cùng Lưu Toa Toa ở bên cạnh, nhanh chóng chạy tới, chuẩn bị đỡ An Nhiên lên, nàng lại
vung tay, đẩy ngã Triệu Như xuống đất, rồi trèo lên người Triệu Như, hai tay hung hăng bắt được
cánh tay Triệu Như, đôi mắt lộ hung quang.
"An Nhiên, An Nhiên, ngươi làm sao vậy??? An Nhiên!!!"
Triệu Như mở to hai mắt nhìn, nhìn vào đôi mắt của An Nhiên, trong nháy mắt, Triệu Như cảm thấy An
Nhiên như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
An Nhiên lại nhắm mắt lại, cau mày, buông lỏng Triệu Như ra, sau đó xuống khỏi người
Triệu Như, cả người đổ mồ hôi lạnh, cắn chặt khớp hàm, cố gắng phun ra mấy chữ từ kẽ răng.
"Nó muốn khống chế ta!"
Tang thi hệ mộc cũng không quá phân biệt sự khác nhau giữa người hoặc động vật, hai dạng khác biệt
này trong mắt chúng nó đều là đồ ăn, nhưng một con tang thi hệ mộc, tương đương với một cây thực
vật biến dị cao cấp, nó có thể không chế được thực vật bình thường, nó cảm ứng được thực vật bình
thường.
Năng lượng của An Nhiên cùng một nhịp thở với thực vật bình thường vì thế con tang thi hệ mộc đã
tiến hóa với cấp bậc cao hơn kia đã cảm ứng được An Nhiên, nó coi An Nhiên trở thành thực vật bình
thường để khống chế.
Loại năng lực này, một khi phát ra, đương nhiên là thập phần đáng sợ, nếu tang thi hệ mộc có thể
không chế được dị năng giả hệ mộc của nhân loại, lợi dụng họ giục sinh thực vật, như vậy thực vật
trêи địa cầu này không phải sẽ mọc tràn lan hay sao?
Càng sâu nữa, nó khống chế được An Nhiên, An Nhiên lại có thể khống chế được thực vật biến dị,
không nói những thực vật biến dị khác, chỉ nói hiện tại đại quái vật đang ở Hà Tây kia, chỉ một con
như vậy, là có thể tiêu diệt được toàn bộ căn cứ Diệu Dương rồi.