trực tiếp ngồi lên trêи mui xe, xoay người né tránh hai người đàn ông lao về phía nàng,
hai chân nàng vừa mới chạm xuống đất, lại có một người đàn ông, trong tay hắn cầm một bao tải
lớn màu đen, muốn trùm nàng và Oa Oa lại.
Đây không thể nghi ngờ là có người muốn bắt nàng và Oa Oa, An Nhiên còn khách khí cái gì?
Một tay nàng ôm con, một tay rút ra con dao quân dụng ở thắt lưng, trái một dao phải một dao, phịch
phịch phịch, chém người đàn ông đang cầm bao tải kia, tay hắn bị chặt đứt hoàn toàn, cổ còn phun ra
máu tươi, bị An Nhiên thọc một dao cuối cùng trực tiếp ngã xuống đất chết thẳng cẳng.
Phía sau còn có mấy người đàn ông đuổi theo nàng, An Nhiên vừa chạy về phía trước thỉnh thoảng xoay
người lại vung một hai dao về bọn người đuổi theo, nhưng bị trì hoãn như vậy, nàng rõ ràng bị tụt
xuống cuối cùng của đội ngũ.
Chiến Luyện vọt ra từ màn khói đặt, một đường xông tới về phía An Nhiên, phi dao bên người xoay
tròn bay thẳng về phía trước, trực tiếp giết chết hai người đàn ông đuổi theo An Nhiên, ở
phía sau hắn, một con tang thi cả người đều là thịt nát nhảy ra, miệng há to, một cái lưỡi
thật dài cuốn lên eo Chiến Luyện.
Hắn nhìn cũng chưa thèm nhìn, phi dao bằng kim loại bay tới, cắt đứt cái lưỡi kia, hắn thì đã đi
tới sau lưng của An Nhiên, dùng một tay nắm được đầu tóc của một tên, giơ lên, đem người đàn ông
đuổi theo An Nhiên hung hăng ném mạnh xuống đất, lập tức tên kia chết thẳng cẳng.
"Không có việc gì đi!"
Trêи trán hắn đều là mồ hôi, An Nhiên lại đem Oa Oa đưa vào lòng ngực Chiến Luyện, trực tiếp
phi dao về phía trước hướng về xương sống của người đàn ông đang xoay người lại chạy thọc
mạnh xuống, thủ pháp lưu loát lại hung ác, làm Chiến Luyện nhìn thấy cũng sửng sốt.
"Chạy a, còn thất thần gì a?"
Lạc Phi Phàm vọt qua bên cạnh Chiến Luyện, hét lớn một tiếng, hắn cũng chạy về phía trước, vừa chạy
vừa phóng hỏa cầu, Đường Ti Lạc theo sau hắn, vẻ mặt nàng ta rất chật vật, mũ quân trang cũng không
biết rơi ở nơi nào, trong biển lửa, là thân ảnh của Trương Bác Huân, hắn chạy theo sau Đường Ti
Lạc, mà sau cùng đuổi theo bọn hắn là hai con tang thi vị giác.
Một con là tang thi da đồng, da trêи người nó bị Lạc Phi Phàm dùng hỏa cầu thiêu đến nóng chảy ra,
con còn lại chỉ là một con tang thi bình thường, cả người nó đều bắt lửa, nhưng không hề có cảm
giác đau đớn, nó đuổi theo Trương Bác Huân.
Chạy được hai bước, con tang thi bình thường kia thay đổi phương hướng, nó thấy Triệu Thiện Dung ở
phía trước, bà đang ngồi trêи xe lăn, duỗi tay mở cửa xe cứu thương, phía sau bà là lão tam bị cụt
tay kia.
Lão tam kia vừa thấy con tang thi bình thường thay đổi tầm mắt nhìn qua, hắn sợ tới mức hét to một
tiếng, trực tiếp lăn từ trêи xe xuống, che lại cánh tay đã bị chặt đứt, sợ tới mức tè ra quần chạy.
Nguyên bản, thị lực của con tang thi kia cũng rất kém, nhưng thính giác của chúng thức tỉnh trước
tiên, cho nên càng về sau thính giác của chúng càng nhanh nhạy, ngay từ đầu con tang thi bình
thường này còn không chú ý tới Triệu Thiến Dung, nó chỉ nhìn lướt qua nhưng bị tiếng kêu to của lão
tam hấp dẫn, vừa lúc nó tỏa định thân ảnh Triệu Thiến Dung.
Triệu Thiến Dung sửng sốt, nháy mắt trêи khuôn mặt già nua có chút hoảng loạn, nhưng chợt bà bình
tĩnh xuống, đó là một loại nhìn thấu sinh tử, trong lòng mang một chút an bình, bình tĩnh tiếp thu
tử vong đang tới gần.
Ở nơi xa, Triệu Như ngược dòng đẩy đám người đang xô đẩy chặn đường lại, hoảng loạn chạy về bên
người Triệu Thiến Dung, không nghĩ tới, một con tang thi nhảy ra ngăn cản Triệu Như, nàng sợ con
tang thi kia xúc phạm tới bà cô nàng, liền hét lên, muốn dẫn dụ nó đi đến bên người
Lạc Phi Phàm.