lao vĩnh dật, tính toán chốc lát nữa đi tìm 2 anh em Văn Võ thương lượng.
Chốc lát sau, Tĩnh Huyên múa xong, lại tới tiết mục biểu diễn của mấy bác trai họ hợp lại với nhau
thành một ban nhạc, cầm những nhạc cụ vừa đàn vừa hát, tất cả mọi người xem đều cổ vũ rất lớn, dưới
sân khấu đều là người là người, ồn ào náo nhiệt.
Có người đứng cách xa sân khấu, căn bản nhìn không rõ trêи đó là ai nhưng chỉ cần nghe tiếng đàn
hát, cũng cổ vũ rất nhiệt tình.
Ngày may mắn còn tồn tại này, bọn lại bên nhau cùng khóc cùng cười nghênh đón năm thứ
4 mạt thế.
Năm thứ 4, thế giới đã hoàn toàn điên đảo, con người một nửa đã trở thành tang thi, dân cư giảm
bớt, lễ pháp sụp đổ, chỉ còn tội ác cùng dơ bẩn tồn tại, tam quan bị sụp đổ, tôn nghiêm đã hoàn
toàn bị chôn vùi.
Đây là kỷ nguyên hỗn loạn, nhưng nhân loại là chủng tộc cường đại như cỏ dại, bọn họ ôm đoàn sưởi
ấm, chế định lại những quy tắc chỉ thuộc về đoàn đội nhỏ của mình, hiện tượng cá lớn nuốt
cá bé diễn ra phổ biến, mạng người như cỏ rác, hoàn toàn không đáng giá.
Cả phía Bắc hay phía nam đều như vậy.
Nhưng ở phía nam lấy Bách Hoa thành là thế lực đứng đầu đã xây dựng, định chế xong cơ cấu cơ bản,
sinh hoạt càng ngày càng ổn định, pháp chế, quy tắc xã hội, đang từng bước khôi phục.
Lại một năm trôi qua, Bách Hoa thành này từ một đám dân lưu vong, đã bén rễ nảy mầm phát triển càng
ngày càng lớn mạnh, mỗi ngày nơi này đều đang hoàn thiện lại chế độ vốn có của nó.
Thẻ tinh hạch đã bắt đầu mã hóa thân phận, cơ sở dữ liệu của cư dân đã được xây dựng lại, chứng
thực ghi nhận dân cư mỗi căn cứ, tình huống của mỗi người, căn cứ nắm rõ như lòng bàn tay.
Không có người dám phạm tội trong phạm vi thế lực của Bách Hoa thành, bởi vì giá phải trả rất lớn,
ví dụ như phạm tội cưỡng bức trong thế lực phạm vi của Bách Hoa thành, một khi xác nhận là chính
xác, thì giá phải trả là sẽ bị cực hình "thiến".
Có thể đánh nhau hay ẩu đả, mỗi căn cứ đều thiết trí một lôi đài, muốn đánh nhau thì tới đó, người
xem có thể mua phiếu vào quan khán, nhưng nếu dẫn đội tự đấu trêи đường phố, bảo an của thành sẽ
lập tức xuất động, hai bên đánh nhau ẩu đả đều sẽ bị bắt lại nhốt trong rừng rậm biến dị làm kho
máu một đoạn thời gian, xem xét trình độ ăn năn của bọn họ để phóng thích.
Còn không cho phép bất luận hành vi hãm hại lừa gạt nào trong những căn cứ thuộc phạm vi Bách Hoa
Thành, trong nhà có khó khăn, có thể xin trợ cấp, mỗi căn cứ đều sẽ có khoảng phúc lợi trợ cấp cho
những người khó khăn, còn cung cấp vô vàn công việc để bọn họ tự nuôi sống bản thân.
Những công việc như: sửa chữa lại tường thành, đào đất, trồng trọt, nhặt tinh hạch, nuôi trồng Phấn
hoa, lấy tinh hoa của Phấn Hoa, chế tác vũ khí từ Hắc Hoa, v v..., còn với những người thật sự
không thể làm việc, được đối chiếu thông qua là thật sự, mỗi tháng sẽ có vật tư và tinh hạch đưa
tới cửa.
Tựa như lời của Lưu Tiểu Quyết, ở một nơi như này, sẽ không tới mức làm người bị đói chết.
Điều khác nhau chỉ là có nguyện ý chịu một chút khổ, một chút khó hay không mà thôi.
Đương nhiên, ngành dịch vụ như kỹ nữ ở những căn cứ ngoài Bách Hoa thành vẫn có, nhưng An Nhiên tỏ
rõ thái độ, nàng không thích, vì thế ngành này được coi là không hợp pháp, phàm là những người nói
mình bị cưỡng bách bán đứng thân thể lập tức sẽ được hiệp trợ.
Mọi người rất nhiệt tình đối với việc giải cứu phụ nữ.
Nhưng còn những người giống như Tô Yên, chính mình không muốn làm, chỉ muốn ngồi không ở nhà chờ
lấy tinh hạch, các nàng tình nguyện làm kỹ nữ, cũng không muốn đi làm việc mệt nhọc, những
người như vậy thì không còn biện pháp nào.
Đắm mình trong trụy lạc sẽ không người tới cứu.