Nếu lúc này Đường Tuấn mở mắt hoặc phân ra một tia tinh thần quan sát bên ngoài thì có thể phát hiện càng nhiều thay đổi.
Vốn ban đầu hài cốt tiên nhân phiếm một lớp ánh sáng mờ nhạt, lúc này huỳnh quang ấy tựa như những đốm sao bị một lực lượng vô hình dẫn dắt, rời khỏi khung xương, xen lẫn với nguyên khí chui vào Ngọc phủ của Đường Tuấn.
Ngọc phủ rất yếu ớt, nhưng sau khi những đốm sáng kia hòa nhập thì Ngọc phủ dần được gia cố, không chỉ như thế, Ngọc phủ của anh còn càng thêm rộng lớn. Kích cỡ Ngọc phủ đại diện cho tiềm lực, anh lại là Hậu Thiên Đạo Thể, Ngọc phủ vốn đã lớn hơn nhiều so với các Thần Cảnh khác rồi, nhưng cũng chỉ lớn hơn khoảng ba, bốn lần thôi, vô cùng hữu hạn. Mà giờ đây, khi các đốm sáng huỳnh quang không ngừng tiến vào, Ngọc phủ mở rộng gần như gấp đôi, thậm chí vẫn đang có xu hướng phát triển tiếp! Điều này tương đương với tiềm lực của Đường Tuấn còn mạnh hơn trước kia!
Mà hài cốt Tiên nhân bên kia lại dần mất đi ánh sáng, cốt cách ảm đạm dần xuống.
Mười ngày sau, Đường Tuấn mở bừng mắt ra, dừng tu luyện. Sau khi xem xét biến hóa thân thể bên trong, thấy được Ngọc phủ rộng gấp hai lần thì khiếp sợ vô cùng.
"Không ngờ nơi mai táng Tiên nhân còn có chỗ tốt như vậy." Tất nhiên Đường Tuấn biết Ngọc phủ mở rộng có ý nghĩa thế nào, cũng không nhịn được vui sướng. Nhưng anh không nghĩ nhiều nguyên nhân dẫn đến sự thay đổi này, chỉ phản xạ mà cho rằng đây là tính đặc thù nơi mai táng Tiên nhân.
Anh nhìn hài cốt tiên nhân ảm đạm không ít bên kia, hơi khom lưng, trịnh trọng nói: "Cảm ơn."
Anh từ từ đứng thẳng, ý niệm vừa xoay chuyển thì chân nguyên trong cơ thể đã cuồn cuộn dâng trào như sóng biển, mãnh liệt xông ra từ Ngọc phủ, xông thẳng tới khắp cơ thể. Anh búng tay bắn ra, không khí phát ra tiếng nổ mạnh.
Anh mới chỉ vừa bước vào Thần Hải cảnh trung kỳ, nhưng thực lực đã tăng trưởng gấp bội!
Theo những điển tịch mà anh biết ghi lại thì thực lực của Thần Hải cảnh từ sơ kỳ tăng lên tới trung kỳ cũng chỉ mạnh hơn hai, ba lần mà thôi. Nhưng thực lực Đường Tuấn lại tăng trưởng hơn gần mười lần! Chuyện này mà nói ra ngoài thì không biết bao nhiêu người giật mình rơi cả hàm!
Đường Tuấn ra khỏi cung điện, Long Vương đang chờ anh ở bên ngoài.
Thấy Đường Tuấn đi ra nhanh như vậy, ông ta khẽ cau mày, không vui hỏi: "Anh phải biết đây là cơ duyên lớn thế nào chứ? Tôi sẽ chỉ cho anh tiến vào một lần thôi. Anh nên nắm chặt cơ hội mới phải. Sao chỉ ở trong có mười ngày?"
Ông ta cần bồi dưỡng Đường Tuấn thành đối thủ của mình. Nhưng bây giờ hình như Đường Tuấn cũng không quá đặt nặng vấn đề này, điều này khiến ông ta tức giận.
Đường Tuấn lắc đầu: "Tôi còn chuyện khác cần giải quyết, không thể ở lâu hơn nữa. Huống chi giờ tôi đã tiến vào Thần Hải cảnh trung kỳ, trong thời gian ngắn khó mà tiếp tục tăng lên được."
Long Vương nghe vậy mới hơi thả lỏng: "Anh bước vào Thần Hải cảnh trung kỳ, lại thêm tiềm năng của Hậu Thiên Đạo Thể, tu vi của anh chắc chắn có thể tăng gấp năm. Như vậy đúng là trong ngắn hạn không thể tăng lên nữa."
Ông ta bình thản nói tiếp: "Hậu Thiên Đạo Thể đúng là rất mạnh, bản thân nhóc Long mang hai loại thể chất mà từ sơ kỳ tiến tới trung kỳ cũng chỉ tăng gấp năm lần thôi. Anh có thể làm đến bước này đúng là hiếm có. Tôi không nhìn sai chút nào."
Đường Tuấn há miệng thở dốc lại không biết nên nói thế nào. Thực lực của anh không chỉ tăng trưởng năm lần mà là hơn mười lần!