Giao Đông Thanh đồng ý.
Phía trên bầu trời của biển Đông, Đường Tuấn và Thủy Thanh Lam ngồi trên lưng một con chim đại bàng. Tốc độ của chim đại bàng rất nhanh, trong chớp mắt đã bay đến những dãy núi rộng mênh mang. Con chim đại bàng này thật ra là Ngân Thiên, bản thể của Ngân Thiên là loài chim đại bàng. Sau khi thấy được thực lực của Đường Tuấn, tên khờ này bỗng trở nên cứng đầu, muốn cùng đi thăm dò di tích biển Đông.
Mà ở đằng sau, Long Vương sát sao đi theo bọn họ. Ấn tượng của Ngân Thiên dành cho Long Vương cũng không tốt đẹp gì, tất nhiên không có khả năng cho ông ta ngồi trên lưng của mình.
Đường Tuấn khoanh chân ngồi, bàn tay thì thì hoá ra một thanh kiếm, kiếm khí dày đặc; khi thì lại như một cây thương dài, vô cùng dữ dội; lúc thì chỉ đơn giản là phất tay một cái, trời cao lập tức xuất hiện sấm sét.
Anh là đang tự sáng tạo ra cách biến hóa của ba chiêu thức thần thông, âm dương phân biệt, mở ra hỗn độn và trấn thiên địa.
Thủy Thanh Lam ngồi bên cạnh xem đến nỗi lông mày hơi giật, mặc dù số lượng thần thông anh ta nắm giữ trong tay nhiều hơn của Đường Tuấn, khoảng chừng nhiều hơn mười chiêu thức. Nhưng từ sự huyền diệu cho đến trình độ sức mạnh của những chiêu thần thông đó, chỉ có một hai chiêu thức thần thông mới có thể miễn cưỡng so sánh một chút được với ba chiêu thức thần thông của Đường Tuấn mà thôi. Phải biết rằng anh ta chính là cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ đó, mà Đường Tuấn cùng lắm chỉ là cảnh giới Nguyên Đan viên mãn, vậy mà lại có sự lĩnh ngộ về đại đạo còn sâu hơn anh ta!
“Người này thật sự là người Trái Đất hay sao, chắc chắn không phải là đại tông môn tu hành ngoài hành tinh chứ?” Trong lòng Thủy Thanh Lam không tránh được nghi ngờ.
Cái loại tài năng trời phú này thật sự rất khủng bố, các đại tông môn tu hành ngoài hành tinh cũng như sự tồn tại của long phượng sừng lân, đều là những thiên tài tu hành chân chính. Ngay cả Thủy Thanh Lam cũng chỉ là nghe nói qua mà thôi.
Nhưng hiện tại, vậy mà lại xuất hiện trên một tinh cầu xa xôi như Trái Đất, như vậy thì làm sao anh ta không thể không nghi ngờ cho được.
“Thần thông chia thành tiểu thừa, đại thừa và ba loại cấp bậc hoàn mỹ, mỗi một cấp bậc lại chia làm sơ cấp, trung cấp và viên mãn. Ba chiêu thức thần thông của cậu ấy e rằng đã đạt đến trình độ tiểu thừa viên mãn rồi.” Thủy Thanh Lam càng nhìn càng cảm thấy kinh hãi.
Đúng lúc này, Ngân Thiên dưới cơ thể đột nhiên tạo ra một luồng hơi thở, hơi thở này tạo nên một trận cuồng phong, tạo thành một vùng chân không trong phạm vi mười mét xung quanh.
“Chủ nhân, tôi muốn đột phá.” Ngân Thiên mở miệng nói.
Cậu ta ở Cực Cảnh đã rất lâu rồi, trong thời gian một năm này đã trải qua sự biến hóa rất lớn, tích tụ một lượng nguyên khí khổng lồ. Vốn dĩ chỉ còn cách đường ranh giới đột phá chỉ một chút mà thôi, khoảng thời gian này vừa lúc có Đường Tuấn ở bên cạnh, tùy lúc chỉ dẫn, muốn đột phá cũng không phải là chuyện gì khó.
Đường Tuấn gật gật đầu, sau đó cùng Thủy Thanh Lam hai người bay sang một bên, chuẩn bị chờ Ngân Thiên độ kiếp.
Ầm ầm ầm.
Tốc độ những tia sét trên bầu trời hội tụ lại có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, điện quang chớp sáng, bao quanh Ngân Thiên vào bên trong.
“Bản thể của tên yêu thú Ngân Thiên này là đại bàng, bên trong cơ thể có một phần sức mạnh của huyết mạch dị thú Hồng Hoang, tuy rằng không đến 1%, nhưng nếu muốn vượt qua lôi kiếp thì cũng không phải là điều gì khó. Chỉ là không biết cậu ta có thể ngưng tụ được bao nhiêu phẩm Nguyên Đan, ít nhất cũng có thể thức tỉnh được một loại thiên phú thần thông. Đáng tiếc rằng, sức mạnh huyết mạch của tên yêu thú này không đủ lớn, nếu không sẽ có nhiều cơ hội đạt được Nguyên Đan siêu phẩm hơn một chút." Thủy Thanh Lam nhìn thoáng qua, chậm rãi nói.