"Không đến siêu phẩm đâu, chỉ là siêu phẩm Bán Nguyên Đan thôi."
Đường Tuấn lắc đầu. Siêu phẩm Nguyên Đan và siêu phẩm Bán Nguyên Đan tuy rằng chỉ kém một chữ, nhưng chênh lệch không biết bao nhiêu.
Nok nhịn không được trợn trắng mắt với Đường Tuấn, anh cho rằng mọi người đều giống như anh, luyện thành siêu phẩm Nguyên Đan dễ dàng như vậy à.
Với người phương Tây ngay cả cường giả cấp mười cũng không có mấy người, chứ đừng nói là siêu phẩm Bán Nguyên Đan cấp mười. Chỉ cần xuất hiện thì sẽ có rất nhiều người coi là thần thoại trong truyền thuyết.
"Đó là Trấn Ma trong truyền thuyết dùng máu của Bách Tiên ngưng tụ thành để phong ấn Thủy Thanh Lam." Nok nhìn vách đá phía sau hai người, vẻ mặt nghiêm túc đến cực điểm.
Đường Tuấn khẽ gật đầu, tâm tình cũng nặng nề.
Chính cuộc chiến diễn ra ở nơi này đã làm cho giới tu luyện Việt Nam thất bại chấn động hai ngàn năm. Anh Linh của Bách Tiên đã biến mất, mà Thủy Thanh Lam vẫn còn sống.
"Bất kể trong trường hợp nào, cũng không thể để Thủy Thanh Lam chạy ra khỏi nơi này." Trong lòng Đường Tuấn hạ quyết tâm. Nếu Thủy Thanh Lam chạy thoát, tất cả những gì anh mong muốn đều sẽ biến mất. Điều này là không thể chấp nhận được đối với anh.
Mà lúc này đây không có Bách Tiên, chỉ có một mình anh.
"Đồ dốt nát! Căn bản không biết siêu phẩm Nguyên Đan đại diện cho cái gì? Trong trăm nghìn người tu hành chưa chắc có một vị luyện được siêu phẩm Nguyên Đan, cho dù ở thời đại tu lâu đời nhất ở Việt Nam các cậu, siêu phẩm Nguyên Đan cũng hiếm thấy, đó là siêu cấp cường giả chân chính. Trong thời đại này, siêu phẩm càng không thể xuất hiện trở lại." Một tiếng cười mỉa mai vang lên, chính là Ma Tước.
Anh ta rất vất vả mới có được thành tựu siêu phẩm Bán Nguyên Đan chỉ đứng sau Thủy Thanh Lam, lại bị Đường Tuấn nói khinh thường như vậy, tự nhiên không nhịn được, muốn lên tiếng cãi lại.
"Có biết cái gì được gọi là siêu phẩm không? Cho dù tôi chỉ là siêu phẩm Bán Nguyên Đan, đó cũng là siêu phẩm, không phải loại tam đẳng Nguyên Đan như anh có thể so sánh. Loại người cuồng vọng vô tri như cậu, tôi chỉ cần một cái tát có thể tiêu diệt một trăm người như cậu.” Ma Tước nói.
Hơi thở của siêu phẩm Bán Nguyên Đan tràn ngập toàn bộ không gian. Nok bị đè nén đến không thở nổi, nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút buồn cười. Anh ta đem siêu phẩm Nguyên Đan phóng đại lợi hại như vậy, sao lại không nhìn ra trước mắt mình là một người tu hành siêu phẩm Nguyên Đan đây? Còn một cái tát tiêu diệt một trăm người ta, không sợ bị người ta cười rụng răng sao?
"Nói nhiều như vậy, cậu hoàn toàn cũng không rõ chênh lệch giữa chúng ta. Vừa vặn lần trước không giết cậu, lần này được chính cậu đưa tới cửa, vậy đừng trách tôi." Ma Tước vô cùng ngông cuồng, giống như một siêu phẩm Bán Nguyên Đan.
Dứt lời, Ma Tước động thủ.
Mà lúc này ở một thông đạo khác, mấy vị kỵ sĩ của tòa án số bảy cũng đang tiếp cận sâu trong vùng đất ma thuật.
Lúc này, mấy vị kỵ sĩ của tòa án số bảy này ai nấy đều có hơi thở mạnh mẽ, vị nữ kỵ sĩ thứ tám kia đang bước vào cấp mười, hơn nữa hơi thở thâm trầm, giữa hai lông mày có kim quang nhàn nhạt, cô thực hiện ngưng luyện thành công kim sắc Nguyên Đan nhất phẩm! Ngoại trừ cô ra, mặc dù mấy vị kỵ sĩ khác không có đột phá cấp mười, nhưng hơi thở rõ ràng mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Người mạnh nhất trong đám người này không phải vị nữ kỵ sĩ thứ tám này, mà là đệ nhất kỵ sĩ Dato. Anh ta vốn đã đạt tới Cảnh giới Nguyên Đan nhị đẳng, mà hơi thở siêu phàm anh ta lộ ra, bây giờ hẳn đã đạt tới trình độ siêu phẩm.
Đám người này ở trong Trấn Ma hiển nhiên có cơ hội không nhỏ.
"Dato, không nghĩ tới chúng ta lại có duyên như vậy ở Trấn Ma này. Lần này, thực lực của tòa án số bảy so với lúc trước mạnh mẽ gấp mấy lần, đủ để đe dọa toàn bộ phương Tây.” Nữ kỵ sĩ cười nói, trong nụ cười lộ ra vẻ vô cùng đắc ý.