"Người này phải là Ôn Chính Sơ, phó giám đốc trung tâm y tế quận Đan Dương."
Trong nội tâm Hàn Hạo khẽ động, liền đoán được thân phận của người này.
Hàn Hạo hành lễ với Hàn Dịch.
Hàn Dịch khẽ gật đầu nói với Hàn Hạo: "Đây là bác sĩ Ôn từ trung tâm y tế quận Đan Dương. Anh trai của con đặc biệt mời về để chữa trị căn bệnh không tiện nói ra của tôi."
Hàn Hạo thầm nghĩ quả nhiên, sau đó cũng cúi đầu chào Ôn Chính Sơ.
Ôn Chính Sơ nhìn Hàn Hạo, vuốt râu nói: "Hàn gia chủ, cậu hai nhà ông có khí độ phi thường. Tương lai khi Hán Võ trở thành chưởng gia, có thể trở thành trợ thủ đắc lực."
Hàn Dịch không trả lời, trên mặt cũng không có biểu cảm gì.
Nhưng lòng Hàn Hạo thắt lại, anh ta thầm nói: "Lời này Ôn Chính Sơ là có ý gì? Ba tôi đã quyết định anh hai làm chưởng gia kế tiếp hay là Ôn Chính Sơ định xen vào chuyện của nhà họ Hàn tôi?"
Dù là phỏng đoán như thế nào, đối với Hàn Hạo cũng rất bất lợi.
Hàn Võ nghe xong, khóe miệng hiện lên một nụ cười, đột nhiên nói: "Em trau, ba xuất quan, anh đặc biệt đến quận Đan Dương mời bác sĩ Ôn đi khám bệnh cho ba.”
Anh nghe nói rằng em đã đến Hỏa Hạc Cốc để tìm Hỏa Linh Chi, không biết em có tìm thấy nó không?
Nếu em tìm thấy nó, còn không lấy ra đưa nó cho ba."
Ôn Chính Sơ cũng cười nói: “Ồ, cậu hai lại có thể tìm được bảo vật như Hỏa Linh Chi.
Hàn gia chủ, vốn dĩ tôi chỉ chắc chắn 50% sẽ chữa lành vết thương cho ông, nhưng nếu có Hỏa Linh Chi trợ giúp thì sẽ là 70%.
Ông có hai người con trai thật ngoan."
Hàn Dịch cũng nở nụ cười nói: "Hàn Hạo, còn không lấy cho bác sĩ Ôn xem."
Hàn Hạo đột nhiên nắm chặt tay.
Nhìn nụ cười trên mặt Hàn Võ, anh ta lập tức hiểu được Hàn Vĩ nhất định phải biết mình đi tới Hỏa Hạc Cốc không được gì, cho nên mới cố ý nói ra lời này.
"Như thế nào, không bỏ được sao?"
Khi Hàn Dịch nhìn thấy Hàn Hạo sững người tại chỗ, không có động tĩnh gì, lập tức thu lại nụ cười, sắc mặt trầm xuống.
Hàn Hạo vội vàng nói: "Ba, con xác thực đến Hỏa Hạc Cốc, cũng có nhìn thấy Hỏa Linh Chi, nhưng là không có mang ra ngoài."
Anh ta đã nói từ đầu tới cuối trải nghiệm của mình ở Hỏa Hạc Cốc.
Anh ta vừa nói xong Hàn Võ liền lắc đầu nói: "Em trai, em trai, nếu muốn biên diễn thì biên siễn kỹ càng một chút, những sinh vật như Cửu Viêm Hạc Hỏa đã biến mất ngàn năm rồi, làm thế nào nó vẫn có thể xuất hiện.
Còn nói rằng y thuật của bác sĩ Đường thậm chí còn tốt hơn cả gia tộc Thác Bạc, thôn Thạch là một ngôi làng thuộc quyền quản lý của gia tộc Hàn, tại sao anh lại chưa biết có nhân vật Đường Tuấn ở thôn Thạch.
Em trai, anh biết em chật vật trở về từ Hỏa Hạc Cốc, con hại Thiên Dương bị thương, chuyện này rất khó mở miệng, anh muốn cho em một cơ hội trước mặt ba, nhưng không ngờ em lại bịa ra một lời nói dối lố bịch như vậy.