Đường Tuấn nói: “Vậy bọn họ có nói cho em biết mức độ nguy hiểm của loại phong ấn này không?”
Đồ Yên Nhi cau mày nói: “Các trưởng lão nói phong ấn không có bất kỳ nguy hiểm gì.”
Đường Tuấn khẽ giật mình có thể làm trưởng lão của Độc Tông thì ít nhất cũng là tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh, làm sao có thể không biết sẽ gặp nguy hiểm. Đường Tuấn nhìn ánh mắt ngây thơ hồn nhiên của cô gái thì đã hiểu được ngay lập tức.
Khi trưởng lão Độc Tông đặt phong ấn có lẽ không nói cho Đồ Yên Nhi biết.
Vì có thể rạng danh một lần mà không quan tâm đến sống chết của Đồ Yên Nhi.
“Thật là lòng dạ độc ác.” Đường Tuấn thầm nghĩ.
“Đường đại ca, tại sao anh lại đến Độc Tông?” Đồ Yên Nhi hỏi.
Anh đè vẻ lo lắng trong đáy mắt xuống, Đường Tuấn từ từ nói chuyện mình muốn tham gia đại hội thăng cấp một lần.
“Đường đại ca cũng muốn tham gia đại hội thăng cấp sao? Đúng lúc Độc Tông bọn em cũng muốn đi tới, Đường đại ca có muốn đi chung không.” Mắt Đồ Yên Nhi sáng lên có chút mong đợi nói.
Đường Tuấn suy nghĩ một chút đúng lúc anh đang thiếu tên tuổi để tham gia đại hội đi chung với Độc Tông cũng sẽ thuận tiện hơn nhiều. Hơn nữa còn có thể chăm sóc cho Đồ Yên Nhi một chút anh có chút lo lắng đến phong ấn trong cơ thể của cô gái này.
Anh vừa mới chuẩn bị mở miệng đồng ý thì có giọng nói bỗng nhiên vang lên: “Tiểu muội, đại hội thăng cấp quan trọng cỡ nào đối với Độc Tông chúng ta, chẳng lẽ em không biết sao, sao có thể tùy tiện mời một người không liên quan tham gia? Ngộ nhở anh ta muốn làm loạn thì phải làm sao?”
Theo giọng nói vang lên một cô gái có vóc dáng cao gầy trẻ tuổi xuất hiện ở trước mặt.
“Tỷ tỷ.” Đồ Yên Nhi nhìn người đi tới mỏm cười đi lên khoác lên cánh tay của cô gái.
Người đi tới chính là Đồ Yên Như tỷ tỷ của Đồ Yên Nhi.
“Em lại chạy loạn rồi.” Đồ Yên Như trừng mắt liếc nhìn Đồ Yên Nhi giọng nói mang theo vài phần trách móc nói: “Chị đã sớm nói với em rồi chuyện liên quan đến em chị không muốn cùng người ngoài nhắc đến. Lòng người khó lường khó tránh khỏi có người muốn hại Độc Tông chúng ta.”
Đồ Yên Nhi cười nói: “Không đâu tỷ tỷ, Đường đại ca chính là người mà em đã nói với chị.”
Lúc trước khi Đồ Yên Nhi giải thích với các trưởng lão trong Tông đương nhiên cũng nói ra chuyện của Đường Tuấn.
“Là anh ta.” Đồ Yên Như lập tức thu lại vẻ khinh thường.
Dựa vào lời giải thích của Đồ Yên Nhi rất có thể chuyện cô ta ngưng tụ được Nguyên Đan Cửu Vân có liên quan đến Đường Tuấn. Căn cứ vào suy đoán của các trưởng lão trong Tông Đường Tuấn rất có thể đệ tử trong Tam Tông hoặc là những đệ tử đại năng ẩn thế kia. Trưởng lão trong Tông thậm chí còn để Đồ Yên Nhi kết bạn với Đường Tuấn.
“Hóa là ngài Đường, nghe muội muội của tôi nói tu vi của anh rất cao thâm, không biết hiện tại đã ngưng tụ được bao nhiêu Đạo Thần Văn rồi?” Đồ Yên Như cười hỏi.
Dưới cái nhìn của cô ta nến như Đường Tuấn thật sự là thiên tài đứng đầu Tam Tông hoặc là đệ tử đại năng có thể giúp đỡ Đồ Yên Nhi ngưng tụ Nguyên Đan Cửu Vân, vậy ít nhất chính anh cũng phải có tu vi Cửu Vân.