Mục lục
Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta chủ động gánh chịu tội lỗi, chính là vì bảo vệ Đường Tuấn. Vậy mà hiện tại Đường Tuấn còn nói những lời như vậy, Hoang Vô Dục tha cho anh mới là lạ.

Đường Tuấn lại coi như không nghe thấy, nhìn Hoang Vô Dục, nói: “Anh muốn thay anh ta làm chủ sao? Hay là phải giáo huấn tôi một trận thật tốt? Anh có chắc không?”

Ánh mắt Đường Tuấn trêu chọc. . Đọc tr𝘂𝘺ện ha𝘺, tr𝘂𝘺 cập nga𝘺 { T rUmTr𝘂𝘺ện﹒Vn }

“Xong rồi! Không cứu được nữa rồi!”

Đám người Hoang Tàn Phong cũng không nghĩ được gì nữa.



Hoang Vũ Cực cứ tưởng Đường Tuấn nói những lời này sẽ khiến Hoang Vô Dục lập tức ra tay, nhưng Hoang Vô Dục lại bình tĩnh đến kỳ lạ.

Lúc này, Hoang Vũ Cực cũng phát hiện Hoang Vô Dục có điều gì đó khác thường.

“Thiếu gia Hoang Vô Dục.” - Hoang Vũ Cực trầm ngâm nói.

“Câm miệng lại.” - Hoang Vô Dục quát.

Sau đó trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, anh ta từng bước đi tới trước mặt Đường Tuấn, giọng nói mang theo vài phần cung kính, nói: “Hoang Vô Dục chào anh Đường.”

Đường Tuấn lạnh lùng nói: “Anh muốn làm chủ cho anh ta sao?”

Nói xong, anh đá cho Hoang Vũ Cực một cái.

Tuy rằng biểu cảm của Hoang Vô Dục không dễ nhìn, nhưng anh ta vẫn cung kính trả lời: “Không dám ạ.”

Đám người Hoang Tàn Phong vô cùng ngạc nhiên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hoang Vô Dục là người luôn luôn kiêu ngạo, ương ngạnh, nhưng bây giờ lại dịu dàng như thế, thật sự không thể tưởng tượng nổi.

“Anh Đường không hề lừa gạt em.” - Cô bé nhảy nhót.

“Ba. Không thể tưởng được! Thân phận anh Đường thật sự không tầm thường.”

Hoang Dược Phi và Hoang Vũ ngạc nhiên, trên mặt bỗng nhiên lộ ra vẻ mừng như điên, mặc kệ như thế nào, nguy cơ bị tiêu diệt của Đệ Cửu Mạch coi như giải trừ.

Có thể làm cho Hoang Vô Dục ngang ngược biểu hiện như thế, Đường Tuấn chắc chắn là đại nhân vật mà họ không biết.

Nhìn thấy dáng vẻ của đám người Hoang Tàn Phong, Hoang Vô Dục nhướng mày, trầm giọng nói: "Anh Đường, anh có thể bảo vệ họ nhất thời, nhưng không thể bảo vệ họ một đời.”

Anh ta hơi dừng lại, nói tiếp: “Hội trưởng lão trong tộc chúng tôi đã quyết định, đá tộc của họ ra khỏi bộ tộc Cổ Hoang Thú. Không có danh hào Cổ Hoang Thú, kết cục của họ còn thảm hơn lúc này gấp mười lần.”

“Không thể có chuyện đó được. Cậu gạt người!” - Hoang Tàn Phong điên cuồng gầm lên, nhìn chằm chằm Hoang Vô Dục, run rẩy nói: “Thiếu gia Hoang Vô Dục, nhất định là cậu đang lừa gạt chúng tôi đúng không? Nếu bởi vì lời nói của anh Đường thì tôi xin lỗi cậu.”

Những tộc nhân khác của Đệ Cửu Mạch cũng nhìn về phía Hoang Vô Dục, muốn nghe chính miệng anh ta nói lại một lần nữa.

Hoang Vô Dục cười lạnh, nói: “Thân phận của tôi bây giờ, cũng không cần lừa gạt các người. Lần này tôi tới Đan Hà Cảnh, chính là muốn tuyên bố với các người mệnh lệnh này.”

Trong khi nói chuyện, anh ta lấy ra một cuốn sách gấm.

Anh ta triển khai văn tự trong cuốn sách gấm, hơn trăm chữ chằng chịt hiện lên trên không trung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK