“Đường Tuấn, anh thật đúng là không biết xấu hổ, lần trước tôi đã nói rõ ràng như vậy rồi, vậy mà anh còn dám mặt dày mày dạn tìm đến. Xem ra y thuật của anh cũng bình thường, nhưng ngược lại trình độ vô sỉ lại phải số một số hai ấy nhỉ.”
“Vương Tấn Lợi, cậu nói chuyện chú ý một chút. Y thuật của Đường Tuấn ra sao, cậu càng rõ ràng hơn bất kỳ ai khác.” Thẩm Dũng tức giận đến chòm râu cũng run rẩy theo, ông chỉ vào Vương Tấn Lợi mà mắng:
“Chẳng qua là bởi vì nhà họ Vương cậu muốn nịnh bợ phái Hang Vua Thuốc cho nên mới không cho phép Đường Tuấn tham gia đại hội Y học Cổ truyền. Lý lẽ này của cậu là sao? Lần này tôi phải đòi một lời giải thích từ phía ông cụ Vương, để xem ông ta dạy dỗ cháu trai ra làm sao?”
“Giáo sư Thẩm, ông sao vậy?” Vương Tấn Lợi hơi lo lắng đứng dậy.
Vương Tấn Lợi là người thừa kế, cũng là cháu đích tôn của nhà họ Vương, nên đương nhiên anh ta biết Vương Trọng Khang không có nhiều thiện cảm với hai môn phái Y học Cổ truyền là Hang Vua Thuốc và Phái Thần Châm này. Nếu như ông cụ biết anh ta vì phái Hang Vua Thuốc mà làm khó những khách mời khác chỉ sợ sẽ dùng tới gia pháp “hầu hạ” anh ta.
“Ông nội đúng là già cả hồ đồ. Hai môn phái Hang Vua Thuốc và Phái Thần Châm này truyền thừa mấy ngàn năm vẫn sừng sững không ngã như cũ, thực lực lớn mạnh hùng hậu biết bao nhiêu. Nếu như họ đã đồng ý giúp đỡ cho nhà họ Vương chúng ta, nhà họ Vương muốn trở thành một trong mười thế gia giàu có của Việt Nam cũng không phải là việc gì khó. Đó là vinh quang bậc nào kia chứ.” Trong lòng Vương Tấn Lợi không khỏi có chút tức giận.
“Mặc kệ ông có nói cái gì, tôi cũng sẽ không để cho Đường Tuấn bước vào đâu.” Vẻ mặt Vương Tấn Lợi cứng rắn nói: “Lần này họp mặt Y học Cổ truyền chính quy chính là để bàn bạc về tương lai của Y học Cổ truyền.”
Anh ta liếc mắt nhìn Đường Tuấn một chút rồi nói: “Nếu như để cho cái thể loại kiêu ngạo ngông cuồng này đi vào phá hủy mục đích họp mặt lần này, giáo sư Thẩm có thể đảm đương được hết trách nhiệm hay không?”
“Cậu?” Thẩm Dũng ngẩn ra, không ngờ Vương Tấn Lợi mới nói dăm ba câu thôi mà đã có thể đẩy Đường Tuấn về phía đối lập với toàn bộ nền Y học Cổ truyền.
Có rất nhiều người ở đây đều là những người thực sự tâm huyết với nền Y học Cổ truyền, tuy họ cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng người đang nói chuyện kia chính là cậu chủ Vương Tấn Lợi của nhà họ Vương, nên đương nhiên theo bản năng họ sẽ nghiêng về ý kiến của Vương Tấn Lợi. Anh mắt của họ nhìn về phía Đường Tuấn bắt đầu trở nên không tốt:
“Giáo sư Thẩm, chúng tôi tôn trọng ông là người đức cao vọng trọng, là bậc cha chú của giới Y học Cổ truyền. Nhưng nếu ông vì việc tư mà ảnh hưởng đến việc chung, làm ảnh hưởng đến sự phát triển của Y học Cổ truyền, vậy thì cũng đừng trách chúng tôi.”
“Vương Tấn Lợi chính là người thừa kế của nhà họ Vương, anh ta đã bảo thằng nhóc này không có chuyên môn, vậy thì chắc chắn là có lý do của anh ta. Giáo sư Thẩm cũng đừng có tự làm theo ý mình nữa.”
“Giáo sư Thẩm, tôi thấy ông vẫn nên đưa anh ta ra ngoài đi.”
Nghe thấy những giọng nói xung quanh này, sắc mặt của Thẩm Dũng bắt đầu chuyển sang xanh mét, lửa giận trong mắt ông giống như sắp sửa phun trào. Ông sống lâu như vậy, đã bao giờ bị người ta chỉ trỏ ở trước mặt như vậy đâu.
Đường Tuấn cũng âm thầm lắc đầu, tuy anh có thể đoán ra được lòng dạ của Vương Tấn Lợi, thế nhưng vẫn cảm thấy khinh thường.
Vương Tấn Lợi muốn kéo việc buôn bán của nhà họ Vương lên đỉnh cao, anh cũng có thể mặc kệ, nhưng nếu bởi vì vậy mà làm tổn hại tới danh tiếng và tương lai của Y học Cổ truyền, anh sẽ không ngồi yên mà nhìn.