"Thẩm Trung."
Đường Tuấn khẽ gật đầu, anh có chút ấn tượng với người này, chỉnh chu hơn so với em trai Thẩm Dương của anh ta lại còn ưu tú hơn, xét về sâu xa cũng là một kẻ đa mưu túc trí.
Xe dừng lại trước một khách sạn xa hoa, Đường Tuấn và Lý Ngọc Mai bước vào khách sạn, cả hai đi về phía bọn họ.
"Các ngươi đến xin lỗi tôi sao? Tôi cảm thấy không cần thiết, về việc hợp tác với công hội y học Việt Nam, đến đây là kết thúc. "Người tới chính là Lã Chí Cương, vẻ mặt anh ta cười lạnh nhìn Đường Tuấn và Lý Ngọc Mai
"Anh suy diễn nhiều rồi, tránh ra." Đường Tuấn khinh thường nói.
Trong lúc nói chuyện, một luồng năng lượng tựa như cánh tay vươn ra ngoài, đẩy Lã Chí Cương ra. Lã Chí Cương tự hào tu vi cảnh giới Thần Hải thế nhưng không có tác dụng gì với anh, ở trước mặt sức mạnh của Đường Tuấn, anh ta thật giống như một đứa nhỏ vừa mới tập đi, không chịu nổi một kích.
"Đáng ghét." Lã Chí Cương nghiến răng nghiến lợi.
Gọi một người trung niên mặc âu phục, Lã Chí Cương hỏi: "Chú Trần, cha nuôi của con khi nào mới tới?"
Chú Trần nhìn đồng thời, nói: "Cũng gần tới rồi. Nhưng lần này người phụ nữ nhà họ Tào cũng đi cùng.”
“Chú nói là Tào Thanh Vân?” Ánh mắt Lã Chí Cương nóng ran lên.
Bản thân Tào Thanh Vân vô cùng xinh đẹp, một năm nay Tào Thanh Vân nắm trong tay nhà họ Tào, sau lưng lại có cường giả làm chỗ dựa. Một nữ nhân như vậy, làm không biết bao nhiêu cậu ấm thế gia muốn nhúng chàm, Lã Chí Cương cũng không ngoại lệ.
Chú Trần gật đầu: "Ngoại trừ cô ấy còn có ai nữa. Nghe nói hình như là đến tỉnh Khánh Hòa gặp một vị đại nhân vật.”
Chẳng lẽ là thuật pháp đại sư sau lưng nhà họ Tào? Lã Chí Cương lộ vẻ khiếp sợ nói.
Đối với thuật pháp đại sư sau lưng nhà họ Tào, ngay cả thầy anh cũng tự thẹn không sánh bằng. Vừa nghĩ đến những chuyện này, thần sắc Lã Chí Cương nhất thời nghiêm túc: "Nếu có thể được vị thuật pháp đại sư kia chỉ điểm, nói không chừng tu vi của tôi cũng có thể tăng lên một tầng, đột phá cực cảnh.”
Chú Trần nói: "Nếu như thật sự có thể gặp được, đích thị là cơ duyên của anh. Chỉ là loại thần nhân này không biết có nguyện ý chỉ điểm cho anh hay không.
Lã Chí Cương nói: "Chỉ cần có thể được người ấy chỉ điểm, tôi cho dù có làm trâu làm ngựa cũng được.”. Google tra𝑛g 𝑛ày, đọc 𝑛gay khô𝑛g q𝑢ả𝑛g cáo { tr𝑢𝗺tr𝑢 ye𝑛﹒𝖵𝑛 }
Bên này Lã Chí Cương và chú Trần đang nghĩ làm thế nào để nịnh bợ vị thuật pháp đại sư kia, mà bên kia Đường Tuấn cùng Lý Ngọc Mai đã gặp được Thẩm Trung.
"Đã lâu không gặp ngài Đường." Thẩm Trung cười ha hả nhìn Đường Tuấn.
Đường Tuấn cũng nhìn Thẩm Trung, lông mày thoáng nhíu. Thẩm Trung hiện tại so với trước kia càng thêm trầm ổn chững chạc, hơn nữa trên người cũng có biến động chân khí, rõ ràng đạt tới cảnh giới Chân Khí hậu kỳ.