Đáng tiếc phản ứng của Vương Khải vẫn là chậm mất, bàn tay Đường Tuấn đánh ra, lồng ngực anh ra lập tức vỡ nát, vật màu đỏ trắng tung toé bốn phía. Trong màn đêm gió lạnh nổi lên, mùi máu tanh nồng nặc truyền ra ngoài
Chốc lát, Đường Tuấn đã giải quyết hai vị chiến lực cấp chín.
"Cạch cạch cạch."
Răng của Thánh Quang Chi Tử đang phát run.
"Không phải anh muốn tôi tín ngưỡng anh sao?" Đường Tuấn nhìn về phía Thánh Quang Chi Tử.
"Ma quỷ. Anh là ma quỷ." Thánh Quang Chi Tử gào thét.
"Hừ."
Đường Tuấn đánh một chưởng về phía Thánh Quang Chi Tử trong không trung, mặc dù cách xa mười mấy mét nhưng một chưởng này đủ để giết chết cường giả cấp chín.
Trên người Thánh Quang Chi Tử đột nhiên hiện ra ánh sáng trắng sáng chói, một chưởng của Đường Tuấn rơi xuống, một đi không trở lại. Sau đó Thánh Quang Chi Tử được bao phủ trong đám ánh sáng này, vội vã chạy vút theo hướng chân trời.
"Đợi lần sau gặp lại, tôi lại tới tuyên phán tội hình của anh." Giọng nói của Thánh Quang Chi Tử từ phía xa truyền đến.
"Xem ra tông đình cũng tồn tại thế hệ cao thủ cấp mười." Đường Tuấn khẽ giọng tự nói.
Ở nơi hoang vắng bị bao trùm trong bóng tối, một mùi máu tanh nhàn nhạt tản dần ra xa, ngay sau đó, những con mắt xanh biếc hiện lên dày đặc xung quanh, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Đường Tuấn. Những con thú dữ này đều có sức mạnh vượt xa so với người thường, sau những biến động lớn của trời đất, không chỉ con người mà ngay cả trí thông minh của các loài động vật cũng được mở rộng. Trong đó có một số đã được phát triển tương đối sớm, thậm chí đã đạt đến trình độ dị năng giả cấp sáu và bảy, có thể sánh ngang với cảnh giới Thần Hải trong nhân loại.
Nhưng lúc này, không có một con thú dữ nào dám hành động, vừa rồi Đường Tuấn đã tung ra một luồng khí thế cực mạnh, khiến bản năng sinh tồn của thú dữ cảm thấy bị đe dọa.
Có đôi khi động vật thông minh hơn con người rất nhiều, biết người nào có thể động vào và người nào không thể.
Đường Tuấn cầm trong tay một thanh chủy thủ Thị Huyết, tuy rằng đã trải qua một trận chiến đẫm máu nhưng trên người anh vẫn không dính một chút bụi bẩn nào.
“Ngay cả chủy thủ Thị Huyết cũng đã dùng, hừ.” Trong mắt Đường Tuấn lóe lên sát khí. Trận chiến vừa rồi trông có vẻ dễ dàng đơn giản, nhưng là do anh bước vào cảnh giới Nguyên Đan, ngưng tụ ra Nguyên Đan siêu phẩm, nếu đổi lại là một tên cường giả cấp chín nào đó đều phải chết ở đây.
“Heaven, có vẻ thực sự phải xóa tên rồi.”
Đường Tuấn thấp giọng nói, cơ thể hóa thành một làn khói tan biến.
Gầm.
Ngay khi Đường Tuấn vừa rời đi, lập tức đám thú dữ xung quanh nhào tới. Chỉ trong chốc lát, thi thể của thủ lĩnh ảnh vệ và Vương Khải không còn chừa lại một mảnh xương.