Anh ta lặng lẽ nhìn thoáng qua Đường Tuấn. Nếu Đường Tuấn động thủ một mình, sẽ giống như con cá bơi ngoài đại dương mênh mông, mà anh nhất định sẽ phải ở lại chịu đựng cơn tức nhận của tập đoàn Mân Thanh. Anh ta cũng không dám đánh cược cùng Đường Tuấn.
Tất nhiên mấy người vệ sĩ nghe qua cái tên Thành Đại Hải, nói vài lời vào trong bộ đàm.
"Để anh ta lên đi." Giọng nói của Trang Long Sinh trầm thấp truyền đến từ đầu kia của bộ đàm.
Lúc này mấy tên vệ sĩ mới cho hai người lên.
Bên trong đại sảnh lầu hai diễn ra hội nghị, Ninh Đình Trung, u Dương Hồng Phượng cùng hai cha con nhà họ Trang đang ngồi ở hai bên bàn hội nghị lớn. Đình Trung đang ngồi ngay ngắn nhìn hợp đồng, mà hai cha con nhà họ Trang thì đang ngồi uống nước chè Long Tĩnh.
"Cha, Thành Đại Hải muốn lên đây, bị đám vệ sĩ chặn lại." Sắc mặt Trang Khiết Nhuần thay đổi, kéo Trang Long Sinh ra bên ngoài phòng hội nghị, thấp giọng nói.
"Ngoại trừ cậu ta, còn có ai không?" Trang Long Sinh hỏi.
"Còn có một người nữa, là quản lý trong công ty của anh ta, nhưng trước đây chưa từng nhìn thấy." Trang Khiết Nhuần nói.
"Để cậu ta đi lên." Trang Long Sinh cầm lấy bộ đàm, nói một câu.
Rồi ném bộ đàm sang cho Trang Khiết Nhuần, Trang Long Sinh lãnh đạm nói: "Thành Đại Hải đã không biết điều như thế, vậy hôm nay cùng nhau giải quyết cậu ta. Một cái Nam Thành nhỏ bé như vậy mà cũng dám ngang ngược sao?"
Trang Khiết Nhuần rất tán thành gật đầu.
Hai người lại vào đại sảnh của hội nghị, Ninh Đình Trung đã xem hết cả bộ hợp đồng, sắc mặt của anh ta có chút khó chịu.
"Không biết tổng giám đốc Ninh thấy chỗ nào chưa phù hợp, có thể ký được chưa?" Trang Long Sinh ngồi xuống, cười hỏi.
Ninh Đình Trung chỉ vào một phần bên trên bản hợp đồng, trầm giọng nói: "Trước đó tôi đã nói với các người về vấn đề phần trăm lợi nhuận có mười phần trăm, nhưng trên hợp đồng viết là ba mươi phần trăm, cái này đã vượt ra khỏi vấn đề mà các người có thể quản lý. Không biết anh Trang đây có thể giải thích cho tôi một chút về cái này được không?"
Trang Long Sinh cũng không hoảng sợ chút nào, cười nói: "Chắc hẳn tổng giám đốc Ninh cũng biết việc kinh doanh đối với một công ty không dễ dàng, dưới trướng tôi có mấy ngàn người đang chờ đợi cơm ăn từng bữa, tập đoàn Long Đức của chúng tôi phụ trách mở rộng thị trường tiêu thụ, lại chỉ có tưng đấy phần trăm. Rất nhiều nhân viên của chúng tôi đều cảm thấy không công bằng, tôi cũng cảm thấy phần trăm lợi nhuận quá ít, cho nên đã sửa lại hợp đồng, tăng thêm số một chút phần trăm lợi nhuận."
Ninh Đình Trung cười khẩy: "Đây cũng không phải là tăng thêm một chút, mà là còn tăng nhiều hơn cả gấp đôi. Theo tôi không cần phải nói về lần hợp tác này nữa."
Nói xong, anh ta liền đứng dậy, u Dương Hồng Phượng cũng đứng dậy.