Đường Tuấn nói: "Tôi muốn đánh liều một phen."
"Tôi cũng muốn vào mộ Thiên Quân."
Chu Tước Thần Quân nói.
"Tôi cũng muốn vào."
Triệu Huyền nói theo ngay.
Long Thần thở dài: "Được thôi."
"Các người đi đi, tôi ở đây canh giữ cho các người." Ngay sau đó, một giọng nói truyền đến.
Một người đàn ông trung niên mặc áo giáp xanh xuất hiện cùng với Thuỷ Miểu Miểu.
"Hải Thiên Vương."
Long Thần nói”
"Long Thần."
Người đàn ông cũng nhìn về phía Long Thần rồi gật đầu. Người này thực sự là Tôn Giả Hải Thiên Vương của Hải tộc.
Hải Thiên Vương nói: “Các người có thể yên tâm đến mộ của Thiên Quân. Trong khoảng thời gian này, người của Hải tộc tôi sẽ canh giữ nơi này cho các người."
Đường Tuấn nhìn Thủy Miểu Miểu đang cúi đầu ngượng ngùng ở phía sau. Đến lúc này, sao Đường Tuấn lại không hiểu được tâm ý của Thủy Miểu Miểu? Chỉ là vào lúc này, vốn dĩ anh không thể đồng ý được.
"Long Thần, vì ông đã thăng đến cảnh giới Thiên Quân vậy thì chúng ta có thể tính toán lại một số việc rồi."
Hải Thiên Vương nhìn về phía Long Thần. Đương nhiên, ông ta không tới vì Đường Tuấn và Trái Đất.
Long Thần nhẹ gật đầu. Long Thần và Hải Thiên Vương rời đi.
Thủy Miểu Miểu cùng với một số cường giả Hải tộc đến sau đóng quân trên Mặt Trăng.
"Không ngờ mọi chuyện lại gấp gáp như vậy."
Nguyệt Nga Tiên Tử cảm khái nói.
"Nguyệt Nga Tiên Tử, cơ thể của cô."
Lúc này Đường Tuấn mới nhận ra, tàn niệm cơ thể của Nguyệt Nga Tiên Tử đã trong suốt hơn trước rất nhiều khiến người ta có cảm giác nó có thể tiêu tan bất cứ lúc nào.
Nguyệt Nga Tiên Tử lắc đầu và nói: "Thương tích của tôi không có vấn đề gì.
Ít nhất tôi sẽ không phân tán cơ thể này cho đến khi có kết quả từ Thiên Quân Chi Mộ."
"Lão Đường, cậu định làm gì?"
Triệu Huyền hỏi. Ánh mắt Đường Tuấn ngưng đọng lại.
Trên núi Tôn Giả, hóa thân thần niệm của Đường Tuấn đã xuống động phủ của anh. .
||||| Truyện đề cử: Linh Vũ Thiên Hạ |||||
Là một người mới lên núi Tôn Giả, trong tình huống bình thường, sẽ có nhiều người tới thăm hỏi, kết bạn hoặc là thách đấu.
Nhưng lần này trùng hợp với việc mộ của Thiên Quân mở lại là sự xuất hiện của Đường Tuấn không thu hút nhiều sự chú ý của mọi người. Khi anh bước ra khỏi động phủ đã có người đang đợi anh.