Mục lục
Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đường Tuấn trầm giọng nói: "Cô muốn làm gì?”

Mộ Thanh cười nói: "Không làm gì cả. Chỉ là cảm thấy thể chất và tu hành công pháp của cô gái trẻ này rất phù hợp với tôi, muốn mượn thân thể của cô ấy sống lại một đời.”

Vẻ mặt Đường Tuấn âm trầm.

Mượn thân thể sống lại một đời, vậy Mộ Thanh kia chẳng phải là sẽ chết sao.

"Anh, biểu cảm này của anh là có ý gì? Có thể trở thành cơ thể của bổn quân là vinh hạnh của cô ấy, anh nên vì cô ấy mà vui mừng mới phải." Khóe miệng Mộ Thanh nhếch lên một nụ cười khinh thường, nói tiếp: "Thế nào? Luyến tiếc cái cơ thể này sao?”

Cô ta vươn một ngón tay, trên móng tay lóe ra ánh sáng sắc bén, nhẹ nhàng vẽ lên cánh tay Mộ Thanh. Máu tươi chảy ra, xuất hiện một vết thương.

Trên mặt Mộ Thanh chẳng những không có bất kỳ biểu cảm thống khổ nào, mà ngược lại càng trở vui vẻ hơn, đầu ngón tay dính máu tươi vươn đến miệng không ngừng mút và nói: "Thật sự là hương vị hoài niệm mà.”

“Cô đáng chết!” Đường Tuấn gầm nhẹ.

Tinh thần lực như thủy triều cuốn về phía Mộ Thanh.

Mộ Thanh lại không hề động đậy chút nào, trong nụ cười mang theo trào phúng cùng khinh thường: "Chỉ có chút tinh thần lực này cũng muốn đả thương tôi sao?”

Trong mắt cô ta lóe lên ánh sáng màu trắng bạc, Đường Tuấn cảm giác được tinh thần lực đau đớn, không khỏi thu tinh thần lực trở về.

"Đây chỉ là một chút giáo huấn anh mà thôi." Mộ Thanh trêu chọc nói.

Đường Tuấn oán hận nhìn cô ta, nghi ngờ không thôi. Trước mắt hẳn là một tia tàn hồn của Độ Ách Thần Quân, nhưng vẫn đáng sợ như thế. Dưới tình huống không dùng năng lực của Tiểu Thanh và Tiểu Kim, anh hoàn toàn không phải là đối thủ của cô ta.

"Cô muốn thế nào?" Giọng điệu Đường Tuấn buông lỏng.

Mộ Thanh lấy ngón tay ra khỏi miệng, xẹt qua khuôn mặt tinh xảo, nói: "Vừa rồi không phải tôi đã nói sao? Đứa con gái này rất phù hợp với tôi, tôi muốn mượn cơ thể của cô ấy để sống lại một đời.”

Cô ta cười nói: "Tôi đã ngủ quá lâu rồi, thực lực bị hao tổn rất nghiêm trọng, chỉ có thể không ngừng tiêu hao căn nguyên sinh mệnh của cô ấy để khôi phục. Nếu anh muốn dành nhiều thời gian hơn với cô ấy, tôi có thể cho anh một cơ hội. Chỉ cần cách một giờ anh truyền pháp lực cho tôi, thì tôi sẽ không tiêu hao căn nguyên sinh mệnh của cô ấy.”

Ánh mắt cô ta chớp động, thầm nghĩ: "Pháp lực cùng tinh thần lực của người này lại tinh thần như thế, cho dù là lúc mình cùng cảnh cũng không làm được tình trạng này. Nếu có sự trợ giúp của anh, có lẽ có thể đẩy nhanh tiến độ trọng sinh rồi.”

Đường Tuấn trầm ngâm một lát, cũng chỉ có thể đồng ý. Hiện tại anh hoàn toàn không có lựa chọn nào khác, cho dù vận dụng sức mạnh của Tiểu Thanh cùng Tiểu Kim, thì anh cũng không dám cam đoan nhất định có thể đối phó được tàn hồn của Độ Ách Thần Quân này. Hơn nữa hiện giờ Độ Ách Thần Quân nắm trong tay tính mạng của Mộ Thanh, trước khi không nắm chắc mười phần thắng, Đường Tuấn không muốn ra tay.

Mộ Thanh cười càng thêm sáng lạn, có loại cảm giác tự đắc, nói: "Loại người như anh ngược lại rất hiếm thấy. Nếu đã như vậy, thì trước tiên anh hãy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK