Sử thành chủ cau mày, bất mãn nói: "Thầy Qua, lẽ nào ông muốn vong ân phụ nghĩa? Đừng quên, chuyện này vẫn là do Thiên Nguyên Phường của ông gây ra."
Qua Thiên Hòa nói: "Qua Thiên Hòa tôi vẫn thấu được hai chữ “tình nghĩa”. Sử thành chủ, tôi hỏi ông một câu, nếu Phi Tinh Viện và thầy Quý Đồng đến thành Hồng Dương, thầy có thể cản được bọn họ không?"
Sử thành chủ á khẩu. Ông ta chỉ mới là Hóa Thần Cảnh trung kỳ, còn Phi Tinh Viện có mấy vị là Hóa Thần Cảnh hậu kỳ, hơn nữa cũng có không ít cao thủ là Hóa Thần Cảnh trung kỳ, chưa kể còn có một Quý Đồng thực lực không rõ. Loại sức mạnh này, đừng nói là một thành Hồng Dương, ngay cả mười thành không ngăn cản nổi.
Qua Thiên Hòa nói: "Cậu Dược ở lại thành Hồng Dương, chúng ta căn bản không thể bảo vệ cậu ấy."
Sử thành chủ nói: "Vậy chúng ta nên làm gì?"
Qua Thiên Hà lấy ra một cuốn cẩm thư đưa cho Đường Tuấn: "Cậu Dược, cậu có thể xem qua cái này."
Đường Tuấn cầm lấy cẩm thư, nhìn lướt qua nội dung trong đó, hỏi: "Ông muốn tôi đi dựa dẫm thập tam điện hạ."
Thập tam điện hạ, Ly Thanh Trần, là hoàng tử xếp thứ mười ba của Chu Tước hoàng triều, hiện đang tuyển dụng thầy thuốc. Cẩm thư này là thông báo tuyển dụng.
Qua Thiên Hòa hỏi lại: "Vết thương lần này của cậu Dược chắc là không nhẹ."
Đường Tuấn gật đầu. Thương thế lần này của anh quả thực có chút nghiêm trọng, nếu chỉ dựa vào tu hành sợ là phải mất nửa năm mới có thể phục hồi lại.
Qua Thiên Hòa tiếp tục: "Danh tiếng của thập tam điện hạ không tệ, cậu ta đối đãi với những người dựa dẫm mình cũng rất khoan dung. Nếu cậu có thể trở thành thầy thuốc dưới quyền cậu ta, sẽ có cơ hội nhận được một số tài nguyên tu luyện quý hiếm, có thể tăng tốc độ phục hồi vết thương của cậu. Điều quan trọng là thập tam điện hạ là hoàng tử của Chu Tước hoàng triều, thầy Quý Đồng cũng không dám làm loạn."
Đường Tuấn suy nghĩ một lúc, cuối cùng gật đầu. Anh cần phải tìm một nơi an toàn để trị thương.
Qua Thiên Hòa lấy ra một chiếc nhẫn không gian, đưa cho Đường Tuấn, nói: "Cậu Dược, trong này là một số dược liệu trị thương mà tôi thu thập được mấy năm qua, có thể hữu ích cho vết thương của cậu. Y thuật của cậu cao hơn tôi, tôi không có kiến nghị gì cả."
Đường Tuấn cầm lấy nhẫn không gian, trong lòng cảm thấy ấm áp, anh trịnh trọng nói: "Cám ơn."
Qua Thiên Hòa nói: "Cậu mau lên đường đi. Thập tam điện hạ đã trưởng thành, thái ấp của cậu ta nằm ở thành Hỏa Nhai, cũng cách thành Hồng Dương một khoảng."
Đường Tuấn đột nhiên hỏi: "Ông Qua, Thiên Nguyên Phường?"
Anh lo lắng Phi Tinh Viện sẽ giáng tội xuống Thiên Nguyên Phường.
Qua Thiên Hòa cười nói: "Cậu Dược yên tâm, Thiên Nguyên Phường của tôi có thể tồn tại nhiều năm như vậy, vẫn có bản lĩnh tồn tại tiếp mà."
Đường Tuấn lúc này mới rời đi.
Sau khi Đường Tuấn rời đi một lúc, Qua Thiên Hòa gọi điện cho Lữ Tri Huệ và nói một cách bình tĩnh: "Tri Huệ, từ nay, con sẽ là phường chủ của Thiên Nguyên Phường."