Nửa ngày sau, tin tức này giống như ôn dịch được lan truyền nhanh chóng khắp giới Võ đạo nước Việt Nam cũng như một số quốc gia xung quanh, rất nhiều người đều kinh ngạc. Sau trận chiến này, không ai còn nghi ngờ gì về danh hiệu “người đứng đầu thế hệ trẻ” của Đường Tuấn. Thậm chí, có người còn nói rằng Đường Tuấn đã đạt tới Cực Cảnh võ đạo trong truyền thuyết, chỉ có như vậy mới có thể giải thích được tại sao anh trẻ tuổi như vậy mà đã giết chết được Ban Cơ. Tuy rằng tin tức này chưa được xác thực nhưng có một điểm không thể nghi ngờ, Đường Tuấn là một trong những Thần Cảnh mạnh nhất, tồn tại ngang hàng với những vị tộc trưởng hay tông chủ của các tông môn, thế gia lánh đời.
Tại nhà họ Lý ở Hàn Quốc.
Hai người Lý Hùng Cường và Kim Đông Thành đứng cúi đầu đầy kính cẩn.
“Hai người các cậu đúng là đồ rác rưởi, lần này lại khiến nhà họ Lý ta tổn thất nhiều như vậy, ngay cả đại nhân Vu Huyết cũng đều vì các người mà chết. Các cậu thật đáng chết!” Một người đàn ông chừng năm mươi tuổi đang mắng mỏ hai người họ.
Người đàn ông đó không hề vạm vỡ, nhưng khí chất siêu nhiên, tựa như một vị vua nắm quyền sinh sát thời xa xưa. Lúc quở trách ông ta không hề nể nang như thể hai người đang đứng trước mặt này chỉ là những kẻ bình thường, mà không phải là con cháu đích tôn của nhà họ Lý và truyền nhân của Võ Thần.
Cả nhà họ Lý chỉ có một người duy nhất có tư cách này! Đó chính là Lý Tiến Triết tộc trưởng của nhà họ Lý, người chèo lái Tập đoàn Đại Hùng.
“Tộc trưởng, lần này chúng ta đã đánh giá thấp thực lực của Đường Tuấn, xin hãy cho chúng tôi một cơ hội khác.” Lý Hùng Cường nghiến răng nói.
Kim Đông Thành rên rỉ nói: "Chủ tịch, Đường Tuấn thật sự rất mạnh, đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhân. Tôi nghĩ tốt hơn hết không nên chọc vào anh ta, cứ đồng ý với điều kiện của anh ta đi. Không đáng vì một cuộc hôn nhân mà đắc tội một vị Thiên Nhân Thần Cảnh hiện tại."
Lý Tiến Triết hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt không có ý tốt nhìn Kim Đông Thành đầy châm chọc, sau đó nói: “Kim Đông Thành, dù gì cậu cũng là đệ tử của Võ Thần, sao có thể nói những lời như vậy! Võ đạo coi trọng gặp khó không lùi, bây giờ cậu lại muốn thỏa hiệp với người khác, xem ra trái tim Võ đạo của cậu đã bị gọt dũa nhẵn bóng rồi.”
Sắc mặt Kim Đông Thành trở nên tái nhợt, nhìn ông lão đang ngồi góc phòng pha trà.
“Võ Thần, e rằng lần này sẽ phải làm phiền ông rời núi, giúp nhà họ Lý tôi giết chết anh ta.” Lý Tiến Triết cũng nhìn về phía ông lão, giọng điệu cung kính hơn mấy phần.
Ông lão bưng ấm trà trên tay vẫn đang bốc hơi nghi ngút. Dáng người hơi còng giống như một ông lão già nua, tuy nhiên trong đôi mắt kia thỉnh thoảng lại lóe sáng khiến nhịp tim người khác không khỏi tăng nhanh.
Ông lão lắc đầu, nhấp một ngụm trà rồi nói: "Không cần tôi phải ra tay, ba ngày trước anh ta đã nhận được thư khiêu chiến của Ban Cơ, hai người họ hẹn đấu với nhau ở nhà thuốc của nhà họ Đường. Tôi đã từng nghe qua tên tuổi của Ban Cơ, là cường giả kiệt xuất của Vu Môn, thực lực của đó có thể coi là cao thủ trong Thiên Nhân Cảnh. Tên nhóc nhà họ Đường kia chắc chắn không phải là đối thủ của anh ta, chủ tịch cứ yên tâm.”
Lý Tiến Triết càng thêm kính nể. Tất cả mọi người trong giới võ đạo của Hàn Quốc đều cho rằng Võ Thần vẫn chưa đạt tới Thiên Nhân Thần Cảnh, chỉ có mình anh ta biết, mười năm trước Võ Thần đã đột phá Thiên Nhân huyền quan, chẳng qua mấy năm nay ông ta chưa từng ra tay. Nhưng thực lực của ông ta chắc chắn không thua kém Vu Huyết, thậm chí còn mạnh hơn.
“Tôi hiểu rồi.” Khóe miệng Lý Tiến Triết nở một nụ cười chế giễu, anh ta nhìn về phía Lý Hùng Cường rồi nói: “Nếu đã như vậy, hôn ước giữa nhà họ Lý tôi và nhà Hoàng Phủ có thể tiến hành trước, chờ đến khi Tập đoàn Yên Hòa bị thôn tính, đế chế kinh doanh của nhà họ Lý tôi đã được mở rộng rất nhiều.”
“Thưa thầy, thầy có muốn xác nhận một chút không? ” Kim Đông Thành do dự giây lát, cuối cùng vẫn dè dặt hỏi.