Mục lục
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

? Trong lòng Hứa Thất An và Mộ Nam Chi đồng thời hiện lên dấu chấm hỏi, người trước thầm nhủ Mã Lệ Tô* bản dị giới này xưng hô là cái quỷ gì.

(*:Mary Sue là tên chung cho bất kỳ nhân vật hư cấu nào tài giỏi hoặc hoàn hảo đến mức vô lý, ngay cả trong bối cảnh hư cấu. Mary Sue thường là hình ảnh được lý tưởng hóa hoặc hoàn mỹ của chính bản thân tác giả.)

Người sau thầm nhủ, ta từ khi nào biến thành khúc gỗ, hơn nữa còn là ngọt.

Hứa Thất An nhíu mày, dặn dò:

“Bạch Cơ, hỏi nó khúc gỗ ngọt là có ý tứ gì..”

Bạch Cơ phát ra âm tiết cổ quái.

U Minh Tàm nghe xong, giải thích:

“Cam mộc còn có một cái tên, gọi là Bất Tử Thần Thụ. Sinh trưởng trong thánh sơn tây bắc Cửu Châu đại lục, nó cao nghìn trượng, vào thẳng trong mây, nhựa nó như máu, có thể luyện chế bất tử dược, phàm nhân sử dụng, kéo dài tuổi thọ tám trăm năm.

“Tán nó liên miên mười dặm, vô số sinh linh sống ở trên nó. Tổ tiên của ta sinh hoạt ở trên Bất Tử Thần Thụ, lấy cành lá nó làm thức ăn.”

Đợi sau khi Bạch Cơ phiên dịch, Hứa Thất An nhịn không được nghiêng đầu liếc Mộ Nam Chi một cái, thầm nhủ ngươi không phải Hoa Thần chuyển thế sao, sao nhấc lên quan hệ với Bất Tử Thần Thụ.

U Minh Tàm tiếp tục nói:

“Ta lúc trẻ tuổi, từng tùy tùng tổ tiên đi bái kiến Bất Tử Thần Thụ, ở trên tán cây của nó tu hành mấy trăm năm, phiến lá thơm ngọt đó, ta đến nay cũng chưa quên. Sau nữa, thời đại Thần Ma kết thúc, Bất Tử Thần Thụ làm tiên thiên Thần Ma, cũng ở trong tràng tai nạn đó héo rũ.”

Nói xong, nó lộ ra vẻ mặt nhớ lại cùng si mê.

Bạch Cơ vừa phiên dịch xong, Hứa Thất An liền sốt ruột không chờ nổi đưa ra câu hỏi:

“Mau hỏi nó, Thần Ma là ngã xuống như thế nào, Bất Tử Thần Thụ cùng dì ngươi có quan hệ gì.”

Bạch Cơ dịch theo lời.

“Thần Ma ngã xuống như thế nào?”

Vẻ mặt U Minh Tàm có chút kinh sợ, tựa như qua nhiều năm như vậy, chuyện lúc trước, vẫn khiến nó nghĩ mà sợ.

“Có một ngày, Thần Ma đột nhiên phát điên, tàn sát lẫn nhau, một lần đó náo động phi thường đáng sợ, Cửu Châu đại lục bị đánh vỡ tan. Đại lục thời đại viễn cổ, so với bây giờ rộng lớn hơn mấy lần.

“Thần Ma cường đại như cổ, cũng có không ít, nhưng đều đã chết, chết ở trong một hồi rung chuyển đó.

“Nếu nhớ không lầm, tựa như chỉ có cổ còn sống. Chúng ta đám hậu duệ Thần Ma này, cũng có số không ít bị lan đến, chết ở trong vụ náo động lớn.”

Thì ra ta lúc trước nhìn thấy cảnh tượng Thần Ma ngã xuống, không phải có người giết sạch Thần Ma, mà là tàn sát lẫn nhau giữa Thần Ma?

Giống Cổ Thần tồn tại như vậy, cũng chính là siêu phẩm, trong Thần Ma không thiếu loại cấp bậc này tồn tại, cái này ta trái lại có thể lý giải, nhưng vì sao Thần Ma đột nhiên phát điên?

Trong đầu Hứa Thất An rung động “Ong ong”, vừa tiêu hóa tin tức, vừa khuếch tán tư duy, triển khai phân tích.

“Điên như thế nào?” Hứa Thất An nói xong, nhìn về phía Bạch Cơ.

“Sao lại điên mất chứ.” Bạch Cơ dùng Thần Ma ngữ tò mò hỏi.

“Không biết, chính là đột nhiên điên, vô duyên vô cớ điên, tổ tiên của ta cũng điên rồi, không để ý tất cả tham dự vào trong chém giết.” U Minh Tàm lắc đầu.

Lúc này, Hứa Thất An rốt cuộc phân tích ra một chút manh mối, hỏi:

“Ngươi nói, các Thần Ma đột nhiên phát điên, vậy vì sao các ngươi những hậu duệ có được huyết mạch Thần Ma này, lại chưa điên? Các ngươi là tránh né như thế nào?”

U Minh Tàm nhìn về phía Bạch Cơ, sau khi nghe xong giọng bé gái non nớt, nó trả lời:

“Lúc ban đầu, chúng ta những huyết mạch hậu duệ Thần Ma này cũng không rõ nguyên nhân náo động. Chờ thời đại Thần Ma kết thúc, thế đạo thái bình, các huyết mạch hậu duệ Thần Ma từng ý đồ tìm kiếm chân tướng, thậm chí vứt bỏ hiềm khích ngày xưa, cùng nhau thảo luận.

“Cuối cùng ra một kết luận, nhưng không thể nghiệm chứng, không biết chuẩn xác không.

“Thần Ma sở dĩ nổi điên, có thể là bởi vì chúng nó chính là trời đất thai nghén, là tiên thiên Thần Ma. Mà chúng ta đám hậu duệ huyết mạch này, là hậu thiên sinh ra, tuy kế thừa huyết mạch Thần Ma, lại không có Thần Ma linh uẩn.”

Nó quay sang nhìn về phía Mộ Nam Chi, nói:

“Ví dụ như Bất Tử Thần Thụ, rễ của nó có thể trồng ra những cái cây thần có dược tính, nhưng những cây thần đó tuổi thọ có hạn, càng không thể chết mà sống lại, bởi vì chúng nó không có linh uẩn của Bất Tử Thụ.

“Tổ tiên của ta từng nói, Bất Tử Thụ là sẽ không chết. Bây giờ xem ra, tổ tiên không gạt ta. Bất Tử Thần Thụ cho dù ở trong rung chuyển năm đó héo rũ, nhưng nó bây giờ đã đứng ở trước mặt ta.”

Bạch Cơ nũng nịu ngắt lời:

“Ngươi dừng một chút, một đoạn dài như vậy, ta nghe rất cố sức.”

Bạch Cơ vội vàng mang lời của U Minh Tàm phiên dịch một lần, Mộ Nam Chi nghe mà nhướng mày, sắc mặt phức tạp.

Nàng biết mình là Hoa Thần chuyển thế, thời kì Đại Chu triều, hoàng đế ngu ngốc, mê luyến Hoa Thần, muốn phái binh bắt Hoa Thần về cung, nhưng Hoa Thần đưa tới thiên kiếp tự thiêu, thà chết chứ không chịu khuất phục.

Nhưng nàng hoàn toàn không ngờ, đằng trước Hoa Thần, còn có một tầng thân phận.

Ta đã kỳ quái, đặc tính của Hoa Thần cùng linh uẩn phi phàm, rõ ràng vượt qua phạm trù yêu, nếu là Thần Ma thời đại viễn cổ chuyển thế, vậy thì hợp lý rồi, cũng coi như giải được một cái nghi hoặc của ta... Hứa Thất An nhìn Bạch Cơ:

“Hỏi nó, căn nguyên Thần Ma điên cuồng là cái gì?”

U Minh Tàm khẽ lắc đầu:

“Cái này ta cũng không biết. Nhưng, có một người có thể biết. Rất nhiều năm về sau, Nhân tộc cùng Yêu tộc quật khởi, đặc biệt Nhân tộc, xuất hiện vị tồn tại đầu tiên có thể so với cổ cùng long. Hắn mang chúng ta đuổi hết khỏi Cửu Châu đại lục.

“Ta không muốn đi xa, liền sống ở trên hòn đảo này, nhật nguyệt thay đổi, đã không tính rõ năm tháng.”

“Các ngươi là không phải ăn mẹ của Đạo Tôn chứ.” Hứa Thất An nói nhảm.

“Các ngươi là ăn mẹ của Đạo Tôn rồi.” Con cáo trắng nhỏ phiên dịch.

“Ai ai, câu này không cần phiên dịch.” Hứa Thất An khoát tay.

“Có thể có ai ăn mẹ đẻ của hắn đi, nhưng ta cho rằng, người nọ nhất định là biết được bí mật năm đó Thần Ma phát cuồng, hắn sợ hậu duệ Thần Ma ở Cửu Châu ảnh hưởng hắn, mới mang chúng ta trục xuất.” U Minh Tàm nói.

“Đa tạ tiền bối báo cho biết.”

Hứa Thất An hướng nó chắp tay, biểu đạt lòng biết ơn.

Hắn đối với chuyến lên đảo lần này phi thường hài lòng, đầu tiên là đạt được U Minh Tàm, cách hồi sinh Ngụy Uyên lại gần thêm một bước. Tiếp theo biết được bộ phận chân tướng Thần Ma rơi rụng, cũng coi như cởi bỏ một cái nghi hoặc.

Cuối cùng, đã biết thân phận chân thật của Mộ Nam Chi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK