Có nhạc đệm vừa rồi, trong lòng Lâm An chẳng những không có mâu thuẫn, ngược lại có vài phần hảo cảm đối với “đại muội muội”, rụt rè ngồi ngay ngắn ở bên giường, cười nói:
“Muội hỏi đi.”
Lúc này, Hứa Linh m đã mang hạt sen, lạc trải ở trên giường ăn gần hết rồi, liếc qua giường bị mình làm dơ, nghĩ nghĩ, đưa một hạt lạc cho chị dâu tương lai.
Hối lộ lớn như vậy, chị dâu tương lai chung quy không thể trách nó nữa nhỉ.
Lâm An đã tô môi son, cái miệng nhỏ nhắn đỏ au, không thể ăn, vì thế khoát tay, từ chối em gái út nhét cho.
Hứa Linh Nguyệt nhỏ giọng nói:
“Lâm An tẩu tẩu, tẩu là công chúa, cành vàng lá ngọc, muội tuy nói chưa từng đọc sách được mấy năm, nhưng biết phò mã là không thể nạp thiếp. Vừa rồi Lý Diệu Chân đạo trưởng bên ngoài nói, vị Tô Tô cô nương này bên cạnh nàng, sớm lén định chung thân với đại ca, đại ca đồng ý nạp tỷ ấy làm thiếp.
“Lâm An tẩu tẩu, tẩu sẽ đáp ứng đại ca của muội nạp thiếp sao.”
Được lắm! Lý Linh Tố tuy thân ở trong “sóng gió”, bị làm người công cụ một hồi, nhưng vẫn nhịn không được cổ vũ Hứa Linh Nguyệt.
Vấn đề này, tương đương với mang Lâm An điện hạ cùng cẩu tặc Hứa Ninh Yến đặt ở trên đống lửa nướng.
Mang mâu thuẫn của Lâm An công chúa và Hứa Ninh Yến, vạch trần trần trụi.
Lâm An điện hạ nếu đáp ứng, vậy là mở ra cho các nữ tử mơ ước Hứa Ninh Yến một cái “thông đạo bay lên”, nếu là không đáp ứng, hôm nay mọi người liền nương chuyện Tô Tô quậy phá một hồi.
Hoài Khánh cùng Lạc Ngọc Hành, Mộ Nam Chi, ba con cá dữ nhất khẽ gật đầu, cho rằng vấn đề này của Hứa Linh Nguyệt đi thẳng vào vấn đề, rất có tiêu chuẩn.
Kim Liên đạo trưởng và Sở Nguyên Chẩn theo bản năng muốn bưng chén uống một ngụm rượu, đáng tiếc trong tay không có rượu ngon!
“Còn có, câu lan có thể đi không?” Tống Đình Phong lo lắng hỏi.
Nếu không thể đi câu lan, vậy thật sự là quá tiếc nuối.
Ngươi con mẹ nó... Hứa Thất An không ngờ được huynh đệ tốt cũng đâm sau lưng hắn.
Lâm An nhíu mày không nói, nàng đang tự hỏi như thế nào ở dưới tình huống không nói dối, đưa ra câu trả lời thích hợp.
Lúc này, bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm xa lạ, nhẹ nhàng dịu dàng, nói:
“Điện hạ trả lời nói, ta nếu hài lòng, tự nhiên có thể nạp thiếp, ta nếu không muốn, dù là quỷ cũng không vào được cửa Hứa gia.”
Ánh mắt Lâm An ở trong đám người tìm tòi một trận, thấy Cơ Bạch Tình mỉm cười, nàng trầm ngâm một lát, cho rằng trả lời như vậy ổn thỏa nhất, đã sẽ không làm cẩu nô tài khó coi, lại có thể mang quyền chủ động nắm giữ ở trong tay mình.
Vì thế nàng thản nhiên nói:
“Bản cung nếu là cho phép, tự nhiên có thể. Bản cung không cho phép, dù là hoàng đế cũng không vào được cửa Hứa gia.”
Đây là đang xách mé ai thế... Mọi người chấn động, ánh mắt liên tiếp nhìn về phía Hoài Khánh.
Cơ Bạch Tình sắc mặt ngạc nhiên, nàng không ngờ vị nhị công chúa này hung hãn như thế, thế mà đi thẳng vào vấn đề va chạm Hoài Khánh, lá gan cũng quá lớn rồi nhỉ.
Sắp đánh rồi sắp đánh rồi... Lý Linh Tố cùng Dương Thiên Huyễn kích động muốn chà tay.
Lâm An nha đầu ngốc này, vẫn là trực tiếp trước sau như một... Mộ Nam Chi tốt xấu từng làm hậu cung phi tần cùng vương phi, rất hiểu biết đối với tính cách Lâm An. Như vậy cũng tốt, đôi tỷ muội này cấu véo nhau, nàng có thể thu lợi ngư ông.
Lý Diệu Chân nhìn Tô Tô trước một cái, nàng vốn chuẩn bị ra sân rồi, nhưng thấy Lâm An mang đầu mâu chỉ hướng Hoài Khánh, sồ phượng liền nhịn.
Ngụy Uyên đi sớm nha... Kim Liên đạo trưởng và Sở Nguyên Chẩn mỉm cười, trò khôi hài trên tiệc rượu chỉ là mở màn, bây giờ mới đặc sắc.
Trong Võ Lâm minh, chỉ Tiêu Nguyệt Nô xem say sưa.
Mấy vị thất phu khác cảm thấy có chút không thú vị, cách chơi trong lý tưởng của bọn họ, là đưa đến từng xe vò rượu, sau đó liều mạng trút chú rể tân nương, xem xem nhất phẩm võ phu tửu lượng lớn bao nhiêu.
Vậy mới náo nhiệt thú vị.
Nghe ý tứ vị tân nương này, số 1 quả nhiên cũng thầm trao trái tim đối với số 3. A Tô La vừa rồi ở bên ngoài, đã nhận ra, lúc này hầu như kết luận Hoài Khánh và Hứa Ninh Yến có quan hệ không tầm thường.
Hoài Khánh khẽ nhíu mày, nhìn chung quanh một phen, nàng hoài nghi có người đang dạy Lâm An nói chuyện.
Đây tuyệt đối không phải ứng đối mà muội muội ngu xuẩn có thể làm ra.
Bây giờ cầu đá đến chỗ nàng rồi, trước mắt bao người, nàng khẳng định không thể trực tiếp xé Lâm An, bằng không uy nghiêm đế vương ở đâu.
Tạm thời nhẫn nại, chờ tiêu điểm không ở trên người trẫm lại ra tay... Hoài Khánh không nói gì.
Hứa Thất An liếc Dương Thiên Huyễn một cái, nói:
“Dương huynh?”
Dương Thiên Huyễn “Ừm” một tiếng.
Bắt đầu vòng thứ ba.
Lý Linh Tố lấy ra tờ giấy, mở ra nhìn, bên trên viết chữ “Hỏi” này.
“Ha ha, ha ha ha...” Lý Linh Tố không nhịn được, cười phá lên, lại lập tức nhịn xuống, ho khan một tiếng:
“Thế mà là bần đạo? Vậy bần đạo liền tùy tiện hỏi cái vấn đề đi, nhất định sẽ không khiến Hứa Ngân la khó xử.”
Nói dối không chớp mắt... Đám người Thiên Địa hội liếc hắn một cái.
Dương Thiên Huyễn cũng rất kích động, siết nắm tay, dưới cái nón, mắt trừng lớn như chuông đồng.
Rốt cuộc vẫn để hắn bắt lấy cơ hội, Lý Linh Tố hận đối với đại ca có thể nói rừng trúc cũng khó viết hết, đại ca sắp xong đời rồi... Hứa nhị lang lặng lẽ cầm tay Vương Tư Mộ, ý bảo nàng xem kịch vui.
Hắn cùng thành viên Thiên Địa hội ở Ung Châu từng có một đoạn thời gian sóng vai tác chiến, biết Lý Linh Tố đối với đại ca có bao nhiêu hâm mộ ghen hận.
Hứa Linh Nguyệt và Cơ Bạch Tình, còn có thẩm thẩm những người Hứa gia này, tuy không biết Lý Linh Tố và Hứa Thất An yêu hận khúc mắc, nhưng trên toàn bộ hôn lễ phải tính hắn làm ầm ĩ nhất, biết hắn khẳng định sẽ mượn cơ hội làm khó Ninh Yến.
Lý Linh Tố tiểu tử này lòng trả thù rất mạnh, ta phải chú ý chút... A Tô La âm thầm cảnh giác, hắn lúc trước cũng từng trêu đùa thánh tử.
Lý Linh Tố đằng hắng cổ họng, nói:
“Vấn đề của ta là...”
“Đợi chút!” Hứa Thất An đột nhiên đứng lên, cười nói:
“Thánh tử an tâm một chút chớ nóng, ta đi đón người.”
Tôn Huyền Cơ vừa rồi thông qua tù và truyền âm, đã thông báo hắn một tiếng.
Hứa Thất An không “tiếp nghe”, nhưng biết Tôn sư huynh đến.
“Đừng nghĩ trốn nha.” Lý Linh Tố nửa thật nửa giả cảnh cáo một câu.
Hứa Thất An đứng dậy rời chỗ ngồi, ra khỏi phòng tân hôn.
Mọi người ở trong phòng đợi vài phút, trong quá trình này, Kim Liên đạo trưởng và Sở Nguyên Chẩn từ nhà ngoài tìm tới hai bầu rượu, mỗi người bưng một bầu, chờ đợi Hứa Ninh Yến trở về, chờ đợi trò hay mở màn.