CHÚC MỪNG NĂM MỚI! AN KHANG THỊNH VƯỢNG! Sáng sớm, Lâm An mơ màng tỉnh dậy, cả người ấm áp, nàng thoải mái duỗi eo, chân đạp cái ‘xoảng’ vào chân bàn. Nàng ngơ ngác mở đôi mắt còn ngái ngủ, nhìn thấy bầu trời trắng sữa, lúc này, mặt trời còn chưa mọc. Phiếu Phiếu như người tỉnh dậy sau một đêm say, tựa như quán ăn đêm trong ánh mắt từ mê mang chuyển thành hoang mang, nghi ngờ không biết có phải mình nhìn nhầm hay không, sao không phải là nhìn thấy lớp rèm giường xinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.