Đêm, trăng sao ảm đạm, sương mù dày đặc bao phủ. Hứa Thất An cõng Chung Ly, từ trên không nhìn xuống kinh thành, tòa thành lớn nhất thiên hạ đang lẳng lặng ẩn núp trong bóng tối. Trên tường thành, cứ mỗi hai mươi bước lại đặt một giá lửa cao để chiếu sáng. Trong hoàng cung, hoàng thành, nội thành, chỗ nào cũng đầy ánh nến, rất là rực rỡ. "Đẹp quá." Chung Ly nằm trên lưng hắn lẩm bẩm. "Bát Quái Đài của Ty Thiên Giám, không nhìn thấy được cảnh đêm như vầy à?" Hứa Thất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.