Sắc mặt Miêu Hữu Phương cùng Hứa nhị lang biến đổi hẳn, các thương bệnh binh ngồi ở đầu tường nghỉ ngơi, cũng chú ý tới động tĩnh chân trời, hoảng sợ đứng dậy. Bọn họ ai cũng nhìn đàn thú bay đông nghìn nghịt kia, ánh mắt tuyệt vọng, sắc mặt trắng bệch. “Lại tới nữa, lại tới nữa...” “Số lượng nhiều như vậy, thế này, thế này bảo chúng ta thủ như thế nào?” Cảm xúc tuyệt vọng lan truyền ở giữa thủ quân. “Hứa đại nhân, lại tới một đám phi thú quân, Tùng Sơn huyện không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.