Hứa Thất An xưa nay là người vững vàng, ý niệm chuyển động trong đầu, ngoài miệng cũng không chậm trễ, trầm giọng hỏi: “Quốc sư, nàng yêu ta sao?” Lạc Ngọc Hành che miệng cười khẽ, tình ý kéo dài dịu dàng nói: “Hứa lang, chúng ta cũng đã song tu nhiều ngày, là đạo lữ rồi. Ta nếu không yêu chàng, lại nào sẽ song tu với chàng.” Quốc sư chết về mặt xã hội lại nghiêm trọng rồi... Hứa Thất An trong lòng trầm trọng, mặt ngoài thâm tình chân thành, nói: “Sở Nguyên Chẩn cùng Hằng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.