Một lúc sau, hai gã nha dịch mang một đống đồ đặt ở trong nội đường.
Ba vị đại nhân nhìn thoáng qua đống dụng cụ đó, rồi quay qua nhìn Hứa Thất An.
Trần phủ doãn trầm giọng nói: “Những đồ vật ngươi yêu cầu đều ở trong này, ngươi phải cho bổn quan một câu trả lời thuyết phục.”
Thái độ của ông ta hơi tốt lên.
Trong khoảng thời gian chờ đồ đưa tới, vị quan tứ phẩm này đã vắt hết óc suy nghĩ rất lâu, không thể không thừa nhận, suy đoán của Hứa Thất An rất có lý. Nhưng vẫn còn rất nhiều nghi vấn chưa được cởi bỏ, ví dụ như chuyện thuế ngân rơi xuống sông.
Trong đó có bí ẩn gì, ông ta vẫn chưa nghĩ ra.
“Nếu như thảo dân giúp đại nhân phá vụ án này, thì đại nhân có dâng thư lên Thánh Thượng, xóa bỏ hình phạt của Hứa gia ta không?”
Đại Phụng rất coi trọng lòng hiếu thảo. Nếu bậc cha chú có tội, thì thế hệ con cháu có thể lập công chuộc tội thay.
“Dĩ nhiên.” Trần phủ doãn đáp ứng.
Hứa Thất An gật gật đầu, ngồi xuống trước đống dụng cụ gồm: nến, muối, chén sứ, dây kẽm.
Công việc của hắn rất đơn giản, kiến thức hóa học cấp 3: Điện phân nóng chảy NaCl để nhận được kim loại kiềm Natri.
Ở những thế giới cổ đại khác, không thể nào tách được Natri, có hai chỗ khó: Điện, điểm nóng chảy của NaCl.
Nhưng ở thế giới này, Hứa Thất An biết có một nghề nghiệp có thể làm được chuyện này.
Lục phẩm thuật sĩ của Ty Thiên Giám: Luyện Kim Thuật Sư!
Luyện Kim Thuật Sư là một nghề nghiệp nổi tiếng ở Đại Phụng. Những phát minh, sáng chế của họ, từ lâu đã dung nhập vào đời sống sinh hoạt của dân chúng.
Hứa Thất An cũng không chắc, bạc trong vụ nổ có phải là Natri hay không. Nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là mở ra một hướng suy luận mới, để giải thích hiện tượng thuế ngân nổ tung.
Trong quá trình điều tra, mạnh dạn giả thuyết, suy luận chặt chẽ là công việc cần thiết lúc đầu. Cuối cùng mới đi xác nhận, sưu tập chứng cứ.
Ở kiếp trước, hắn đã từng tham gia điều tra một vụ án giết người, mà đến nay ký ức trong hắn vẫn còn mới mẻ. Bọn hắn, những cảnh sát hình sự trẻ, đã cùng nhau thức trắng đêm, dựa vào manh mối để động não, đưa ra vài dự đoán về quá trình xảy ra vụ án. Rồi bọn hắn xem đó là cơ sở để đi sưu tầm chứng cứ.
Sau đó lại phủ định tất cả, bắt đầu suy luận lại lần nữa.
Kim loại giả thành thuế ngân, có khả năng không phải là Natri. Nhưng tóm lại, chỉ cần chứng minh Luyện Kim Thuật Sư có thể làm được điều này, vậy là đủ rồi.
Tìm lại phương hướng chính xác cho mấy vị đại nhân, mới chính là điều hắn muốn làm.
Có phương hướng đúng đắn, mới có thể điều tra được chân tướng vụ án, từ đó dễ dàng tìm ra bàn tay đen ở phía sau.
Nếu như vẫn cứ luẩn quẩn trong ý nghĩ do yêu vật gây ra, thì vụ án sẽ mãi mãi không phá được. Mà dù cho tương lai có phá được đi nữa, hắn cũng đã bị triều đình: "tiễn người đi xa vạn dặm."(1)
Hắn hòa tan muối thô trong nước, sau đó phủ giấy sanh tuyên(2) lên miệng chén sứ, rồi đổ nước muối vào từ từ.
Sau khi lọc xong, kê chén sứ lên trên nến để đun, dùng que trúc khuấy liên tục.
Không bao lâu sau, nước muối trong chén bốc hơi hết, tinh thể còn lại bên trong chính là NaCl.
Bản chất của việc này là để tinh lọc muối.
Trần phủ doãn, người đàn ông trung niên và thiếu nữ váy vàng xinh đẹp, đứng xung quanh quan sát hết sức chăm chú.
Hứa Thất An ngẩng đầu lên, mỉm cười với thiếu nữ váy vàng: "Đại nhân là đệ tử của Ty Thiên Giám ư?"
Hắn chú ý tới cái la bàn phong thủy bên hông nàng. Cái đồ chơi này, ngoài đệ tử Ty Thiên Giám ra, thì chẳng có ai dùng cả.
Thiếu nữ váy vàng "ừm" một tiếng, cười hi hi nói: " Gia sư chính là giám chính Ty Thiên Giám."
Gương mặt trái xoan long lanh, đường nét tinh tế. Giống như quả trứng gà đã bóc vỏ, trắng nõn không tì vết.
Đệ tử giám chính à… Ngực gì gì đó được bỏ qua hết… Giọng Hứa Thất An nhẹ nhàng hơn: "Phiền tỷ tỷ giúp ta làm nóng chảy những thứ kết tinh này."
Điểm nóng chảy của NaCl chắc là khoảng 800 độ C.
Thiếu nữ váy vàng mím mím đôi môi nhỏ xinh: "Khống Hoả là năng lực của Luyện Kim Thuật sư, ta chỉ là một Phong Thủy Sư."
"Nhưng mà sư phụ của ta, có cho ta một món pháp khí." Nàng vừa nói vừa lấy la bàn phong thủy bên hông ra, ngón tay trắng xanh như ngọc gảy gảy vài cái, đưa khí cơ vào, chữ 'Hoả' sáng lên.
"Lui ra sau!"
Hứa Thất An lập tức lùi lại. Sau một khắc, ngọn lửa sáng chói phực lên, bao phủ chén sứ.
"Dừng!" Hứa Thất An lập tức kêu nàng dừng lại, sau đó mau chóng cắm hai cọng dây kẽm vào chén sứ, nói: "Mở điện… À không, là lôi pháp! Chú ý khống chế điện áp… Ừm, bước này rất khó, có lẽ sẽ thất bại rất nhiều lần."
Thiếu nữ váy vàng xoay chiếc la bàn phong thủy, làm sáng chữ "Lôi" lên. Trong không khí hiện lên vài tia lửa điện, tiếp xúc với dây kẽm.
"Xì… xèo…" NaCl nóng chảy xảy ra phản ứng hóa học mãnh liệt.
"Dừng!"
Hứa Thất An nín thở, đến gần miệng chén, nhìn vào thì thấy một khối kim loại có màu sắc giống bạc như đúc, ngoài rìa là phần tinh thể chưa chuyển hóa và tạp chất.
Lần thử đầu tiên vậy mà thành công, điện áp vừa đủ… Hứa Thất An kinh ngạc mừng rỡ.
Phương pháp điện phân để lấy Natri, cần điện áp khoảng 6 - 15V, hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc thất bại nhiều lần.
Ai ngờ đâu hoàng đế châu âu(3) nhập, chỉ một lần đã thành công.
Trần phủ doãn và người đàn ông trung niên vội vàng đến gần, thấy trong chén là một khối kim loại màu bạc, nhìn thoáng qua thì rất giống bạc.
Con ngươi Trần phủ doãn co lại, trong lòng cực kỳ chấn động.
Lý Ngọc Xuân nắm chặt nắm đấm, nhìn khối kim loại màu bạc đến sững sờ. Trong đầu ông ta như có một tia chớp lóe lên, xua tan tất cả sương mù.
“Các vị đại nhân mời xem.” Hứa Thất An lót trên tay một lớp giấy Tuyên Thành, rồi đổ Natri lên, ước lượng: “Thứ này nhẹ hơn bạc rất nhiều, nhưng bề ngoài lại cực kỳ giống. Nếu như có người dùng thứ này để giả làm bạc, vậy thì bạc thật phải chăng đã bị đánh tráo? Các vị đại nhân xin hãy cân nhắc kỹ.”
Hắn đưa Natri cho Trần phủ doãn, lúc này màu sắc của Natri đã nhạt bớt, lại càng giống bạc hơn nữa.
Người trung niên nhận lấy rồi ước lượng, hai mắt sáng rực lên, nói luôn: “Đúng là cực kỳ nhẹ, nếu như bạc được vận chuyển chính là thứ này, vậy thì trở nên hợp tình hợp lý rồi. Thải Vi cô nương, cô xem thử xem.”
Thiếu nữ váy vàng đón lấy, cũng ước lượng, rồi dùng ánh mắt kỳ quái mà nhìn qua Hứa Thất An: “Ngươi, ngươi là Luyện Kim Thuật Sư ư?”
Đâu có, ca chỉ là một thằng ất ơ trong lĩnh vực hóa học mà thôi.
Suy nghĩ của người đọc sách vẫn khá linh hoạt, Trần phủ doãn đang vui mừng, đột nhiên lắc đầu, trầm giọng nói: “Không, không đúng, cứ cho là bạc đã bị đổi thành thứ này, vậy thì vụ nổ kia là từ đâu mà ra? Nếu dưới sông không có yêu quái ẩn núp, thì bạc giả rơi xuống sông tại sao lại nổ?”
Hứa Thất An không trả lời, mà cầm lấy Natri, đến bên cạnh bàn đọc sách, rồi ném vào trong chén rửa bút.
Ánh lửa hừng hực bừng lên, khói bốc lên cuồn cuộn.
“Đùng!”
Natri phản ứng mạnh mẽ với nước, chén rửa bút bị nổ bay, bên trên chằng chịt vết nứt.
“Đây… Đây là…” Trần phủ doãn sợ ngây người.
“Thứ bạc giả này khi gặp nước sẽ phát nổ, hiện tượng này có thể giải thích cho câu hỏi, vì sao sau khi bạc rơi xuống nước, lại phát ra vụ nổ lớn như vậy.” Hứa Thất An giải thích.
Người đàn ông trung niên lẩm bẩm: “Từ lúc bắt đầu chúng ta đã bị lừa, kẻ phía sau muốn thông qua vụ nổ và cơn gió kỳ quái, để chúng ta tưởng rằng do yêu quái quấy phá, mà đặt trọng tâm điều tra lên việc tìm dấu và truy bắt.”
“Khó trách, Vọng Khí Thuật của Ty Thiên Giám lại không đo được yêu khí.”
Hứa Thất An bổ sung: “Sau khi thuế ngân rớt xuống sông, binh lính chỉ tìm lại được hơn 1000 lượng bạc, nếu như đoán không sai, thì những thỏi bạc này đều được rải lên trên cùng, để che mắt người khác.”
Kín kẽ, tất cả nghi vấn đều được giải đáp.
“Hứa Thất An!” Ánh mắt của người đàn ông trung niên tràn đầy vẻ khen ngợi: “Giỏi, ngươi rất giỏi đó.”
Lông mày ông ta bỗng nhiên cau lại, ánh mắt dừng trên chiếc cổ áo xiêu vẹo của Hứa Thất An. Lý Ngọc Xuân đập đập vai hắn, sau đó thuận tay chỉnh lại cổ áo dùm hắn.
Hứa Thất An được quan tâm đâm ra lo lắng, vị đại nhân này sao lại yêu quý mình như thế.
Trần phủ doãn nhíu mày, nói: “Nếu như đây là bạc giả, thì bạc thật đi đâu rồi?”
Thiếu nữ váy vàng nghe vậy, vẻ mặt cũng trở nên nặng nề: “Thuế ngân xuất kho đến kinh, qua tay tầng tầng. Nếu như muốn truy xét đến cùng, thì sẽ có rất nhiều quan viên phải vào tù, muốn thu hồi bạc cũng rất khó, giống như mò kim đáy bể vậy. Hơn nữa, việc này đã vượt quá quyền hạn của chúng ta, cần phải bẩm báo bệ hạ.”
Trần phủ doãn gật gật đầu, đây cũng chính là ý của ông ta.
Nhưng người đàn ông trung niên lại không nghĩ như vậy, dùng giọng trầm thấp nói: “Thuế ngân trên đường vận chuyển đến Kinh Thành, qua tay tầng tầng, nếu như là giả, thì đã bị phát hiện lâu rồi. Khả năng duy nhất là gần đây mới bị đánh tráo mà thôi.”
Ánh mắt Trần phủ doãn sáng lên, suy luận này đã thu hẹp phạm vi điều tra đi rất nhiều.
“Người đâu, chuẩn bị kiệu, nhanh chuẩn bị kiệu. Bổn quan phải xuất thành.” Trần phủ doãn vội vã chạy khỏi nội đường.
Người đàn ông trung niên theo sát phía sau.
Hứa Thất An vội vàng gọi theo: “Phủ doãn đại nhân, đừng có quên hứa hẹn của thảo dân nha.”
… …
( 1) Tiễn người đi xa vạn dặm: đây là lời bài hát Thiên lý chi ngoại của Châu Kiệt Luân. (DG: mình khá thích bài này. :D)
( 2) sanh tuyên: giấy Tuyên Thành có 3 loại là sanh tuyên(tuyên sống), bán thục tuyên(tuyên nửa chín) và thục tuyên(tuyên chín). Giấy tuyên sống có độ hút nước cao nhất.
( 3) hoàng đế châu âu: đây là một từ mạng bên Trung, chỉ người cực kỳ may mắn. Từ này bắt nguồn từ 2 tựa game online: Kantai collection và Warship girls.