Sau khi trời sáng, Hứa Thất An tới một tòa huyện thành nhỏ, tìm nhà trọ tốt nhất địa phương. Trả bạc, đòi tiểu nhị một thùng nước, Hứa Thất An đóng lại cửa phòng, lấy ra mảnh vỡ Địa Thư, tay rung lên, vương phi đang ngủ say ngã nhào ở trên giường mềm mại. “Tỉnh tỉnh...” Hứa Thất An vỗ nhẹ nhẹ khuôn mặt của nàng, đột nhiên nhớ tới nữ nhân này bị mình trút thuốc mê, lập tức truyền khí cơ, cưỡng ép đánh thức nàng. Vương phi lẩm bẩm mở mắt, con ngươi tan rã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.