Nhưng nàng chưa quay về Linh Bảo Quan, ở trên không trung ngoặt một cái, đáp xuống một tòa tiểu viện cách Hứa phủ không xa. Trong sân không lớn nở đầy các loại hoa tươi, không khí cũng là ngọt ngào, một người phụ nữ nhan sắc bình thường, thích ý nằm ở ghế trúc, ăn quýt chưa chín, vừa chua đến nhe răng trợn mắt, lại vừa không chịu nổi cơn thèm, cố chịu đựng. “Ngươi sao lại tới chỗ ta, nhỡ đâu bị người ta phát hiện làm sao bây giờ?” Mộ Nam Chi hậm hực nói....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.