Hôm sau, tờ mờ sáng, hắn mở mắt, mang cái chân dài Lâm An gác lên bụng hắn dời ra, đứng dậy đi đến bên cửa sổ, mở ra cửa sổ. “Phạch phạch...” Một con chim hoang dã đáp ở bệ cửa sổ, mỏ ngậm giấy Tuyên Thành gấp thành miếng đậu phụ. Hứa Thất An tiếp nhận giấy Tuyên Thành, mở ra đọc: “Đến cấp bậc này, ý nghĩa của mưu kế đã không lớn, phương diện trù tính chung cùng bố cục các ngươi làm tốt lắm. Nhưng có từng nghĩ tới hay không, ngươi có thể dùng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.