"Quốc sư, quốc sư?" Nữ tử gọi liền mấy tiếng, nhưng mặt Lạc Ngọc Hành vẫn đờ ra, ánh mắt tan rã, như một bức tượng ngọc mỹ nhân, đẹp thì có đẹp, nhưng không có sức sống. Nữ tử che mặt đưa tay đẩy một cái, nhưng bị một bức tường khí cản lại. Bên ngoài thành, trong một tiểu viện nào đó. Một tia sáng xanh thẫm mắt người không nhìn kịp hạ xuống, rơi vào trong viện, hóa thành một nữ tử xinh đẹp mặc đạo bào màu đen, đầu đội hoa sen quan. Mắt hạnh tai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.