Lần này, ngay cả Lệ Na không tim không phổi cũng không chịu được nữa, cuống lên dậm chân. “Bà bà, bà bà...” Nàng hoảng sợ chạy tới bên cạnh Thiên Cổ bà bà, gắt gao túm cánh tay lão nhân, cầu xin nói: “Bà bảo bọn họ dừng tay đi, cháu, cháu mang Hứa Thất An trở lại kinh thành còn không được sao, hắn là bạn của cháu, các người đừng giết hắn.” Lệ Na như thế nào cũng không ngờ, sự tình sẽ đi đến một bước này. Lúc trước nàng cho rằng mượn tên tuổi Hứa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.