Hứa gia, lại một lần tới thư viện Vân Lộc, chuyển cả nhà lánh nạn. Hứa Linh Âm bị thẩm thẩm kéo, không tình nguyện lên núi, hai hàng lông mày mờ nhợt nhăn lại, lớn tiếng chất vấn: “Nương, nương lại muốn đưa con tới nơi này đọc sách sao?” Thẩm thẩm hầm hừ nói: “Không, nương đã từ bỏ con rồi.” Hứa Linh Âm dùng sức nhảy nhót, mặt mày hớn hở: “Nương đối với con tốt nhất.” Ta sao lại sinh ra đứa con gái không có tiền đồ như vậy... Thẩm thẩm thiếu chút nữa bị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.