“Chờ, ta nghiệm chứng một lần.” Hứa Thất An lấy ra mảnh vỡ Địa Thư, lấy ra bùa hộ mệnh quốc sư tặng cho, ý niệm chìm vào trong đó, ngàn dặm đưa tin. “Quốc sư, ta là Hứa Thất An, có việc khẩn cấp.” Truyền âm như trâu đất xuống biển, không có đáp lại. Là Hứa Thất An tiểu khả ái của nàng đây... Nàng nói gì đi... Quốc sư hẳn là đang bế quan, nàng ngắn thì ba tháng, lâu là nửa năm phải độ kiếp, giai đoạn này là xung phong cuối cùng của độ kiếp....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.