“Sao ngươi lại tới đây...” Hứa Thất An vội vàng đứng dậy, giọng điệu cũng theo đó thật cẩn thận. Mộ Nam Chi nhìn hắn một cái, cười lạnh nói: “Ta nói mà, vì sao thần thần bí bí, đã không về khách sạn, cũng không để ta gặp ngươi. Thì ra là lén lút hú hí với Lạc Ngọc Hành.” Con mẹ nó, nàng làm sao biết quan hệ của ta cùng quốc sư, cái này không đúng... Trong lòng Hứa Thất An vô số lời nói nhảm, vẻ mặt bình tĩnh: “Ngươi hiểu lầm rồi, không có chuyện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.