Ty Thiên Giám. Dương Thiên Huyễn ngồi xếp bằng ở trong phòng, im lặng không nhúc nhích, trong lòng hắn lại đang cuống lên. Rốt cuộc, tiếng bước chân từ trong hành lang yên tĩnh vang lên. Không bao lâu, em gái dễ thương mắt to váy vàng xuất hiện ở ngoài cửa, xuyên thấu qua cửa sổ thông khí nho nhỏ nhìn vào, tiếng nói thanh thúy như chuông bạc: “Dương sư huynh, muội đi đài bát quái xem rồi, Giám Chính lão sư nguyên thần xuất khiếu rồi.” Hơi thở của Dương Thiên Huyễn đột nhiên dồn dập,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.