Cốc cốc! Nàng nâng tay, ngón tay mảnh khảnh trắng trẻo gõ hai lần. “Vào đi!” Tiếng của Vương Trinh Văn truyền đến. Vương Tư Mộ đẩy cửa ra, ngửi thấy một mùi giấy thiêu đốt, nghiêng đầu nhìn, phụ thân Vương Trinh Văn ngồi ở bên bàn tròn, trên đùi đặt một chồng sách, mấy bức tranh, mấy bộ đồ dùng văn phòng, đang từng thứ một ném vào trong chậu than bên chân. “Cha, cha đang đốt cái gì?” Vương Tư Mộ bước sen uyển chuyển tới gần. “Đốt một ít thứ lúc còn trẻ không biết gì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.