Sài Lam mở miệng ra, dưới cảm xúc kích động, không thể nói thành lời, gào khóc lên. “Tiểu Lam, Tiểu Lam...” Sài Hiền vặn vẹo thân thể, dịch chuyển đến trước mặt nàng, cẩn thận đánh giá vài lần, buồn vui đan xen: “Không sao là tốt rồi, muội không sao là tốt rồi.” Hứa Thất An đánh giá ‘vợ người ta’ xinh đẹp: “Còn có cái gì muốn giảo biện?” Sài Lam xuất hiện, là bằng chứng chỉ ra Sài Hạnh Nhi, cố giảo biện không có ý nghĩa, bởi vì còn có giới luật đang chờ nàng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.