“Mọi người nằm xuống đất.” Chử Tương Long hét lớn một tiếng, hắn theo bản năng muốn lao về phía tỳ nữ rất bình thường kia, lại cố gắng nhịn xuống, ngược lại đi bảo hộ vương phi “chính quy”. Tảng đá lớn ầm ầm nện xuống, mang theo tiếng gió mạnh mẽ. Dương Nghiên thò tay về phía sau, nắm lên thương bạc đeo ở trên lưng, mũi thương nhẹ nhàng run lên, tua đỏ nở rộ. Chỉ nghe “Rắc” một tiếng, tảng đá lớn đủ để mang một nửa số người của đội ngũ sứ đoàn đập thành...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.