Thiều Âm Cung. Phiếu Phiếu đẩy cửa sổ ra, trong tầm mắt, tuyết trắng bao phủ khắp cả viện, một màu trắng muốt không tỳ vết. Mắt nàng sưng đỏ, nàng mới xem lại lá thư cẩu nô tài gởi tới cho mình, vừa đọc một chút là lại khóc. Câu từ trong thư, trong sự đứng đắn nghiêm túc có xen lẫn sự vượt rào khôi hài, nhìn thư, trong đầu có thể mường tượng ra dáng vẻ cười tủm tỉm của cẩu nô tài. Nhưng Lâm An biết, nàng sẽ không bao giờ nhìn thấy nụ cười đó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.