Thấy hắn đã có phần hiểu ra, Hứa Thất An cười, mắt nhìn về phía trước, bắt đầu nghĩ tới chuyện nuôi phòng ngoài của mình. Đã nhiều ngày không gặp, mình lại có chút nhớ mị lực của Đại Phụng đệ nhất mỹ nhân rồi, cơ mà hơi lạ ta, nàng ta không có thuật mị hoặc tự nhiên như Lạc Ngọc Hành, sao mình lại thế này vậy nhỉ? Thật muốn biết nàng ấy rốt cuộc có lai lịch ra sao. Ừm, gửi ở chỗ hồng nhan tri kỷ trước đã, chờ chuyện của Trấn Bắc Vương lắng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.