Hôm sau, sáng sớm. Ảnh Mai tiểu các, giường gấm rộng rãi xa hoa, Phù Hương đang ngủ say “ưm” một tiếng, phát ra tiếng thở gấp ngọt ngào lại lười biếng. Lông mi dày đặc quăn quăn run rẩy, mở mắt, trong tầm mắt của nàng, trước hết xuất hiện là cái mũi cao cao, góc nghiêng khuôn mặt tuấn mỹ của Hứa Thất An. Hắn đã tỉnh, lẳng lặng nhìn nóc nhà. “Chào buổi sáng, Hứa lang.” Phù Hương từ trong chăn thò hai tay ra, ôm lấy cổ Hứa Thất An, đồng thời ngăn chặn cái tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.