"Điện hạ, điện hạ!" Một thị vệ đeo đao vội vã chạy tới, đứng ngoài đình, ôm quyền nói: "Đồng la Hứa Thất An cầu kiến... đang chờ ở tiền viện." Lâm An giật bắn, như mình bị người ta đập cho một gậy. Nàng ngơ ra cả ba bốn giây, sau đó đứng bật dậy, bước nhanh tới chỗ thị vệ, trợn to mắt nhìn hắn chằm chằm: "Ngươi, nói gì?" "Đồng la Hứa Thất An cầu kiến." Thị vệ lập lại. Máu ào ào dồn lên mặt, Lâm An giận chưa từng có, gắng sức rút bội đao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.